Toàn bộ viện nghiên cứu mất điện.
Giữa sự rối loạn, Khấu Tư Niên thong dong đi ra khỏi phòng như không có việc gì. Khương Dao ở đằng sau mở máy tính bảng lên, dùng chút ánh sáng mỏng manh để nhìn theo lưng y, khó hiểu hỏi: "Thầy muốn đi đâu thế ạ? Không phải bây giờ mình nên ngồi chờ nguồn điện được khởi động lại sao?"
Người đàn ông trung niên quay lưng về phía ánh sáng, dáng người cao thẳng và blouse trắng sạch sẽ được chiếu rọi còn biểu cảm bình tĩnh nắm chắc phần thắng ẩn giấu trong bóng tối. Có lẽ do đã quá quen thuộc với cấu trúc nơi đây nên cho dù không có đèn điện thì bước chân y cũng chẳng hề do dự.
"Đi với tôi, lát nữa cần cô giúp một chút." Y chỉ ném lại một câu rồi không quay đầu mà cất bước đi thẳng, hoàn toàn không quan tâm Khương Dao đằng sau đang đi lại khó khăn.
Khấu Tư Niên đi đến đầu cầu thang rồi quả quyết nhấc chân bước lên, đến khi y lên tới tầng trên thì nguồn điện dự phòng mới hoạt động.
Nhưng tòa nhà cũng không còn chong đèn sáng trưng như trước, nguồn điện dự phòng có hạn nên chỉ có thể cung cấp điện cho một vài bộ phận, bởi vậy đèn hành lang chỉ bật sáng một nửa, đi vài bước lại có một khoảng tối.
Rốt cuộc Khương Dao cũng gặp lại đèn điện, vừa ngước mắt lên thì trông thấy Khấu Tư Niên đã đi đến trước cửa một căn phòng.
Sự bối rối càng lúc càng lấp đầy lòng cô, tại sao thầy Khấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-chay-duoi-hoang-hon/2438536/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.