Sự hỗn loạn ở tầng năm vẫn chưa lan ra, ngoại trừ một tiếng vang lớn khi vật nặng rơi xuống đất thì mấy tầng dưới vẫn chìm trong yên lặng.
Hạ Thư Nhã và Lưu Diệu ngồi dưới sàn trong phòng điện tầng một, cùng nhìn chằm chằm vào bộ đàm với vẻ mặt lo lắng.
Đợi thêm một lúc nữa, cậu trai không nhịn được mà nuốt nuốt nước miếng rồi hỏi nhỏ: "Sao đến giờ vẫn không gọi bọn mình, không phải nhóm anh Hướng xảy ra chuyện rồi chứ?"
Vừa nói xong đã bị đập một phát, cô gái rất dùng sức, Lưu Diệu xuýt xoa che lại cánh tay mình, uất ức nhìn Hạ Thư Nhã.
"Miệng quạ đen, nói ít thôi." Hạ Thư Nhã hất cằm sang bên phải, có một nhân viên an ninh ngất xỉu đang nằm cách đó không xa, "Lục soát hết đồ chưa? Trói tay trói chân chặt rồi chứ?"
Phần đánh nhau là Hạ Thư Nhã gánh nên chuyện vụn vặt này đương nhiên rơi xuống đầu cậu trai. Trong đội không nuôi người biếng làm, đây là điều lúc trước anh Trang nói với họ, Lưu Diệu tự thấy bản thân không có khiếu đánh đấm nên chưa bao giờ từ chối làm những công việc khác.
Cậu lười đứng lên nên bèn bò qua chỗ người kia, sờ soạng tất cả các túi lại lần nữa, sau đó giật thử các mảnh khăn trải giường đang trói ở cổ tay và cổ chân người ta. Bò lại về chỗ xong thì nhìn Hạ Thư Nhã, tự hào nói giống như đang tranh công: "Xong hết rồi nha."
Hạ Thư Nhã nhìn ánh mắt này của cậu là lại thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-chay-duoi-hoang-hon/2438503/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.