Tô Kinh Hạ co rúm người trên ghế, dáng vẻ nhỏ nhắn yếu đuối rụt rè nhìn bà một cái, thỏ thẻ lên tiếng: “Mẹ… Con xin lỗi…”
Âm thanh đều mang theo nghẹn ngào, khiến người không nỡ mắng cô.
Tô Mị nhìn cô, nội tâm dày đặc cảm thán. Con gái bà, so với bà hồi xưa càng trong sáng, càng có cái sự thanh thuần ngây ngô nhưng cũng đầy nhiệt tình. Năm xưa bà chỉ dám yêu đơn phương người kia, không dám có chút vượt rào nào. Con gái bà… Có lẽ cũng vậy đi. Nhưng nó lại may mắn hơn bà, yêu một người nó thể nhìn thấu được cảm tình mà nó giấu giếm. Còn người bà yêu, bà tương tư mấy năm cao trung, có thể đã nhận ra tình cảm của bà nhưng chưa từng nghĩ đáp lại.
Một người mang cho bà tiếc nuối cả đời không thể bù đắp, khi công thành danh toại liền muốn vì chút ít đó làm chuyện thiếu suy nghĩ. Một người lại cẩn trọng, vì con gái bà tính toán từng bước, làm sao đáp lại tình cảm thuở đầu đời ngây thơ trong sáng.
Bà có nên ghen tỵ với nó không. Truyện Hot
Tô Mị cười lắc đầu: “Mẹ không trách con.”
Bởi vì thấu hiểu được sự tiếc nuối kia cho nên chưa từng trách. Có trách thì chỉ trách bà không đủ quan tâm đến nó.
Tình yêu thuở đầu đời không có lỗi. Nó chỉ sai khi đi cùng với những hành động bồng bột. Con gái bà có thể vì bà mà giằng vặt, đã nói lên nó vẫn biết được đúng sai phải trái, biết cái gì nên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-nguoi-tinh-ho-cua-me/3549998/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.