Cô cũng không cần tìm đâu xa, âm thanh đó ở ngay phía sau cô một chút, tại một góc nhỏ ít người qua lại bên cạnh trung tâm thương mại kia. Tô Kinh Hạ cũng chỉ nhìn thấy một nửa cái bóng lưng không quen, nhưng âm thanh của người vừa nói chuyện mặc dù cố tình đè thấp giọng thì cô vẫn nhận ra được đó là của ai.
Hai người đó không biết, hay là không cho rằng đoạn đối thoại này sẽ bị nghe thấy, còn lại khéo như vậy để người quen, hay người có khả năng hiểu được nghe thấy, vẫn đang ung dung trao đổi: “Cũng may là anh phản ứng nhanh, làm tốt chuẩn bị trước khi mọi chuyện bị đưa ra ngoài ánh sáng, khiến cho đám người kia sợ mất mật mà vội vàng tìm đường tháo thân, nếu không sau khi xảy ra chuyện bọn họ sẽ lập tức đẩy người yếu thế ra làm kẻ thế mạng.”
“Dù sao thì một công ty làm ăn cho dù xuất thân có không trong sạch thì nếu vận hành chính đáng, tương lai có thể tẩy trắng không nói, bản thân nhân viên công ty nếu không dính dáng trực tiếp sẽ không bị tội liên đới, vẫn có thể toàn thân trở ra. Chung quy ra vẫn là người đứng sau lưng phải đền tội.”
Khi Tô Kinh Hạ nghe không hiểu gì thì bên tai lại vang lên âm thanh quen thuộc kia nữa, trả lời người vừa nói: “Tôi chỉ cần Tô Mị rút được ra khỏi vũng bùn đó, chuyện khác tôi không quan tâm.”
Tô Kinh Hạ giật mình, theo phản xạ có điều kiện mà nép mình vào tường, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-nguoi-tinh-ho-cua-me/3549993/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.