Mạc Hy Ân như đứng hình sah khi nghe anh trai nói anh gặp chuyện, cô đã từng đến đảo phía nam nhưng lần đầu thấy anh trai cô quay trở về lấy thuốc một cách gấp gáp như vậy.
Nếu hỏi Mạc Tử Sâm thì chắc chắn sẽ không nói cho cô biết, trong lòng cô cứ như lửa đốt “Em đi cùng có được không? Bọn anh sẽ đến chỗ anh ấy đúng không.”
Hàng chân mày của Mạc Tử Sâm nhíu lại “Em bị điên sao? Đó là khu rừng máu đó em ngoan ngoan ở nhà đi.” Mạo hiểm như vậy lỡ như Mạc Hy Ân xảy ra chuyện ba anh sẽ giết chết anh mất, hơn nữa ở đó như bước vào địa ngục anh sao nở để em gái mình đi chứ.
“Không được, em phải đi hôm nay anh có đánh chết em cũng phải đến đó tìm anh ấy” Cảm giác bất an như muốn nuốt chửng lấy cô, hai tay cô nắm chặt vạt áo vẻ mặt kiên định nhìn anh trai mình.
Không phải cô không biết Hoắc Vũ Hạo ngày nào cũng sẽ đến đây, anh không gọi cho cô cũng không ép buộc cô đêm nào cách một tấm màng mỏng giữa khe hở nhỏ cô đều có thể nhìn thấy dáng vẻ của anh. Con người của anh giữ lời hứa đến mức nói không làm phiền liền không xuất hiện trước mặt cô thêm lần nào.
Cuộc gọi cuối cùng anh gọi cho cô, hôm đó cô cầm trên tay chiếc điện thoại rung liên tục, rất lâu cô do dự không dám bắt máy cho đến khi tiếng chuông điện thoại không reo nữa thì Hoắc Vũ Hạo cũng cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3651373/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.