Ở nhà cô và mẹ Lục nói chuyện về anh rất nhiều, còn gọi cho Lục Phùng Y nói tháng sau cậu ấy được nghĩ phép sẽ quay về Thành Lăng ít hôm.
Thẩm Y Tranh lái xe cùng mẹ Lục đến siêu thị mua đồ chuẩn bị cho buổi chiều anh đến đón sẵn tiện dùng bữa ở
Lục Gia. Nếu không quay về nhà hôm nay lại không ăn gì, hôm trước anh đã cho người giúp việc bán thời gian về quê thăm người nhà rồi.
Cô thì đến Thẩm Thị tan làm còn trễ hơn cả anh thì sao có thể nấu cơm cho anh được, mấy hôm trước còn để anh đợi cơm cô đã tội lỗi biết bao nhiêu.
"Tranh Nhi! Con muốn ăn gì mẹ nấu cho con nhé." Mẹ Lục đi phía trước cô ở phía sau giúp bà đẩy xe để mua đồ.
"Con cũng không rõ bình thường anh ấy thích ăn gì nữa."
".."
"Mẹ hỏi con không hỏi thằng nhóc đấy, nó thì cho ăn mì gói cũng được." Bà bật cười nhìn cô, sau đó tiện tay lấy một khay thịt bò thượng hạng.
Cô cũng chỉ biết cười trừ "Mẹ nấu gì cũng được ạ, con không kén ăn lắm với cả mẹ nấu món nào cũng ngon mà."
Mẹ Lục nấu ăn rất ngon, lúc trước Phùng Y hay mang cơm bà ấy đến trường lúc đó đều chia cho cô ăn chung, cô lại chia cơm mà mẹ mình nấu cho Phùng Y cùng thưởng thức.
Bà cũng chỉ biết cười khổ, đứa bé này hiểu chuyện quá rồi, mồm mép lại ngọt vô cùng, đã vậy cũng rất xinh đẹp hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3563167/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.