Thẩm Y Tranh theo lời của anh cô chậm rãi đi về phía sau biệt thự, từ lúc đến đây cô chưa từng đi ra phía sau, hầu như đều là đi làm cho nên không có quá nhiều thời gian.
Bước được vài bước thì cô đứng sững nhìn cả một vườn hoa ở trước mắt, lại là hoa hồng trắng, cô rất thích hoa hồng trắng, người ta nói hoa hồng trắng mang vẻ đẹp của sự thuần khiết, thậm chí nó còn nói đến lòng trung thành, kiên định.
Trước đây cô thích hoa hồng trắng vì nó có ý nghĩa sự liên kết giữa hai con người cùng nhau vượt qua khó khăn, nhưng bây giờ nghĩ lại cô và Lý Phong không phải hoa hồng trắng, hắn ta cũng chưa từng có ý định cùng cô vượt qua khó khăn.
Bây giờ nhìn thấy Lục Dụ Thần mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần tây đen, anh đứng ngay lối vào chiếc lồng nhìn, anh cao ráo, vai rộng eo thon, mái tóc màu xám rũ xuống trông vừa nguy hiểm lại vừa nghịch ngợm.
“Chân em cũng ngắn thật.” Anh nhìn cô chậm rãi đi đến lên tiếng trêu chọc.
Cô nhíu mài, định nói gì đó nhưng cô nhìn thấy còn người ở phía sau, anh ta ngồi vắt chéo chân ung dung không mấy quan tâm đến cô và Lục Dụ Thần, nhưng nhan sắc cũng không tồi, nếu so với Lục Dụ Thần đúng là ngang tầm với nhau.
Lục Dụ Thần quay đầu nhìn thấy cô nhìn Hoắc Vũ Hạo thì lạnh giọng “Em nhìn cậu ta làm gì, cậu ta cũng không đẹp bằng tôi.” Anh vòng tay qua eo cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3553882/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.