Thẩm Y Tranh và mẹ anh nghe thấy giọng nói của người ngoài liền ngẩn đầu lên nhìn, Lương Nguyệt San sắc mặt có chút không mấy vui vẻ, đi vào cùng Lục Phong Hành và Lục Dụ Thần.
Mẹ anh vừa nhìn thấy cô ta liền lên tiếng vui vẻ “Nguyệt San! Về nước khi nào sao không gọi báo cho bác biết.” Bà ngoắc tay bảo cô ta lại ngồi gần mình.
Dù sao cũng là người quen, chỉ là lâu lắm mới gặp lại không ngờ bây giờ đã lớn thế này rồi, lúc trước bà còn biết Lục Dụ Thần nhà bà đã để mắt đến cô gái này, nhưng lại bị từ chối không ngờ bây giờ mọi thứ đã thay đổi nhanh đến mức này rồi.
Lục Dụ Thần chẳng thèm để cô ta trong mắt, trực tiếp ngồi xuống cạnh Thẩm Y Tranh, thấy cô ngây ngô như đang không hiểu vấn đề thì liền đặt tay vòng qua ôm lấy eo cô kéo sát lại người mình mà né mẹ anh ra. Truyện Sắc
“Cháu về có việc, hôm nay mới có thể đến hỏi thăm bác mong bác thứ lỗi.” Lương Nguyệt San nở nụ cười xinh đẹp đến mức nao lòng, ngay cả Thẩm Y Tranh cũng cảm thấy cô gái này có chút gì đó khiến cô cảm thấy bất an khi mà nhìn thấy cô ta cười.
Bà gật đầu vui vẻ “Không sao không sao, khi nào có thời gian cứ ghé bác chơi. Hôm nay đúng lúc Dụ Thần và vợ nó về, giới thiệu với con luôn con bé là Thẩm Y Tranh bạn của Phùng Y nhà bác, bây giờ đã là con dâu bác rồi.” Bà nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3548349/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.