Thẩm Y Tranh chậm rãi đáp lại nụ hôn của anh, đôi mắt cô phủ một tầng sương mỏng, tay vòng qua cổ anh. Lục Dụ Thần như bắt được vàng, anh dùng lưỡi càng quét bên trong khoang miệng của cô, từng chút từng chút dùng bàn tay của mình di chuyển dọc sống lưng của cô.
“Bé con nói xem em có biết tôi là ai không?” Anh rời khỏi môi cô kéo cô áp sát vào người mình rồi nghiên đầu ghé vào tai cô nói nhỏ.
Bản thân cô theo quán tính mà chậm chạp trả lời “Lục… Lục Dụ Thần, anh là Dụ Thần.”
“Giỏi quá, ông đây thưởng cho em một bé con nhé.” Khoé môi anh nhếch lên, giữ lấy gáy cô rồi tiếp tục áp mình lên môi cô.
Sức lực của anh rất lớn, một tay giữ lấy gáy cô, một tay nhấc bổng cô lên. Hai chân của Thẩm Y Tranh quấn ngang hông của anh trong vô thức sợ ngã, hai má của cô ửng đỏ gương mặt say vì rượu đáng yêu đến mức trái tim của anh tan chảy.
Bế cô di chuyển lên giường ngủ, để cô nằm dưới thân mình, chiếc váy bị anh dày vò đã tuột xuống để lộ vòng một trắng noãn như bông tuyết, đôi mắt của cô như đang mê hoặc anh.
Anh nuốt nước bọt cố kiềm chế vì sợ khi tỉnh giấc cô sẽ tức giận, nhưng tay chân của cô lại không buông anh ra, môi cô mấp mấy “Cảm ơn… ” Thẩm Y Tranh đầu óc đã tỉnh táo hơn một chút nhìn thấy anh cắn môi kiềm chế bất giác muốn cảm ơn anh.
Cảm ơn anh vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3548345/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.