Nhảy đến rã cả người Thẩm Y Tranh không nổi nữa liền quay lại bàn của mình ngồi xuống liên tục thở hồng hộc, nhưng trên gương mặt cô đã có chút thoải mái.
Cô vừa vươn tay muốn cầm lấy ly rượu thì đột nhiên cánh tay từ đâu đưa đến chụp lấy cánh tay cô, khiến cô theo phản xạ giật mình ngẩn đầu lên nhìn người vừa nắm lấy tay cô.
Thẩm Quỳ? Anh ta sao lại ở đây, sắc mặt của Thẩm Y Tranh trở nên tái mét khi nhìn thấy người đối diện cô, người anh họ này chính là bóng ma tâm lý đeo bám cô, cô theo nổi sợ có sẵn trong mình mà lùi lại.
Đôi mắt sắc bén nhìn anh ta “Anh muốn gì?”
Thẩm Quỳ dáng vẻ không chút đứng đắng “Tiểu Tranh em khó chịu gì chứ, gặp lại anh không vui à? Chậc! Dù sao Lý Phong cũng đá em rồi chi bằng bây giờ em ngủ với anh, anh giúp em quản lý Thẩm Thị.” Anh ta vừa nói vừa bước đến gần cô.
Thời Ninh Tư từ xa cầm ly rượu trên bàn khác đi đến hất thẳng vào mặt Thẩm Quỳ khiến anh ta nhắm mắt tức giận theo phản xạ cũng lùi lại mấy bước “Mẹ kiếp đứa nào dám hất rượu vào tao hả.” Anh ta vuốt mặt ánh mắt tức giận nhìn Thời Ninh Tư chắn trước mặt của cô.
“Là tổ tông nhà cậu đấy, mẹ kiếp đều là con nhà có tiềng ai mở mồm ra cũng đều là ngọc là ngà, riêng Thẩm Quỳ nhà cậu mở miệng ra chỉ toàn là rác bốc mùi cả Tư Thành Lăng này.” Dáng vẻ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3548342/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.