Cô đến Thẩm Thị giải quyết hết toàn bộ việc ở đó, nhưng nó cứ như cái núi giải quyết mãi không hết được. Sức khoẻ của cô tuột dốc thấy rõ nhưng cô không muốn dừng lại, bây giờ cô không còn ai để dựa dẫm, cũng không còn ai để coi tin tưởng nữa.
Ngay cả người cô tin tưởng muốn cả đời bên cạnh cũng rời khỏi cô, chung quy cuộc đời coi chỉ có bao nhiêu đó.
Cô không thể để Thẩm Thị rơi vào tay của anh họ cô, gia đình đó không tốt chút nào, năm lần bảy lược gây sự với ba cô vì muốn có công ty, còn mắng chửi gia đình cô.
Trong đầu trống rỗng, trong lòng khó chịu biết bao nhiêu chuyện.
Cánh cửa phòng làm việc mở ra thư ký bước vào “Thẩm Tổng! Có người tên Thời Ninh Tư đến cô ấy muốn gặp chị.” Giọng điệu của thư ký vô cùng nhẹ nhàng ở công ty này cô ấy là người duy nhất không ghét bỏ cô.
Nghe cái tên vừa được nhắc đến, một tia xẹt ngang đầu cô Thơi Ninh Tư!!! Đến khi cô ý thức được đã đứng bật dậy chạy vội ra ngoài, gương mặt vô cùng hớn hở, người này quay lại cô không sợ phải một mình nữa.
Thời Ninh Tư về rồi, cậu ấy về rồi.
Cô đứng không yên bên trong than máy, trong lòng nôn nóng đến mức muốn chạy cả than bộ xuống gặp người này.
Than máy vừa mở cửa bóng dáng trước mắt đã ở đó ngay trước mắt cô, bước chân cô vội vã mặc kệ mọi người vẫn đang hướng mắt đến “Ninh Tư!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-em/3548338/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.