“Linh Linh, chị thích tôi.” Anh chẳng muốn lãng phí nước bọt vô nghĩa với cô, trực tiếp tuyên bố.
Cùng một vấn đề, hỏi đi hỏi lại 20 lần cô vẫn suy nghĩ không xong.
“Tôi... Thích... Cậu?” Cô trừng to mắt, giống như người ngoài hành tinh đang ở trước mặt mình.
“Không sai, chị thích tôi.”
Môi của anh rời khỏi tai cô, từ từ dời xuống, rồi dừng lại ở cái gáy trắng như tuyết của cô, rồi mới bắt đầu hôn.
“A, tại sao?” Giọng cô có chút run rẩy, không hiểu vì lời nói của anh hay vì hành động của anh.
“Tại sao trước đây chị có hai người bạn trai nhưng không bao lâu lại chiatay?” Anh rất nhẫn nại hỏi lại, rồi tiếp tục hôn lên gáy cô, giống nhưmuốn thân thể của cô thần phục anh trước, rồi mới từng bước tiếp tụctruy hỏi cô.
“Tôi không biết...” A.. anh cắn cổ cô?
“Bọn họ có từng hôn chị không?” Anh vùi đầu trên cổ cô, hôn lên xương quai xanh xinh đẹp.
Bảo Linh Linh cố gắng xem nhẹ cảm giác ở cổ mình, duy trì sự bình tĩnh: “Không, không có...”
Đôi mắt đang vùi trên cổ cô hiện lên sự vui mừng.
“Chị chán ghét nụ hôn của tôi sao?” Trở về bên tai, môi mỏng khêu gợi cắn nhẹ lên vành tai phấn nộn.
“... Không chán ghét.” Kỳ quái? Toàn thân không còn chút sức lực nào...
Môi của anh lại dọc theo từ gáy đi xuống, mỗi một nơi đi qua, đều in lạidấu vết của nụ hôn, cởi nút bộ đồng phục trên người cô, để cho đôi môixâm nhập sâu hơn.
“Thích tôi chạm vào chị sao?” Anh ngừng lại giữa rãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-vo-truoc-du-vo-sau/77551/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.