Úc Thiên Phi hơi phấn khích quá độ.
Hầu như anh chẳng ăn xiên nướng, chỉ lo nói chuyện phiếm và rót bia. Nhan Noãn định cản lại, đáng tiếc là vô dụng.
Cậu bất chợt nhận ra, ở trong mắt Úc Thiên Phi cậu là một con cọp giấy.
Thoạt nhìn thì nghiêm túc, độc mồm độc miệng, xấu tính, nhưng hoàn toàn không có uy nghiêm, có thể tùy ý đùa bỡn.
Chờ thanh toán xong Úc Thiên Phi đã say khướt, không thể tự chăm sóc bản thân, còn say hơn cả mấy lần trước.
"Cậu vẫn chưa nói cho tôi biết địa chỉ." Nhan Noãn nói: "Lúc nãy cậu nói sẽ gửi cho tôi."
Úc Thiên Phi dựa vào vai cậu, cười ha ha: "Tôi cố ý đó, không nói cho cậu biết đâu."
Anh đặt toàn bộ sức nặng lên người Nhan Noãn, Nhan Noãn phải dang cả hay tay mới có thể ôm được anh, điều này khiến cho cơ thể của họ dán sát vào nhau.
"Là tôi cố ý." Úc Thiên Phi nhả chữ rất chậm, miệng lưỡi ậm ờ, giọng điệu lại vô dùng đắc ý: "Tôi không cần cậu tiễn, tôi muốn đến nhà cậu nữa, ngày mai cùng thức dậy sẽ có đồ ăn sáng."
Nhan Noãn thầm nghĩ, không biết xấu hổ.
"Sao lại không đi." Úc Thiên Phi tách khỏi cậu, loạng choạng bước ra một bước, giơ một tay lên chỉ vào khoảng không: "Chúng ta đến nhà Noãn Noãn nào!"
"Có tin tôi ném cậu ven đường không?" Nhan Noãn nói.
"Không tin." Úc Thiên Phi cười hì hì lắc đầu: "Không tin đâu."
Anh vừa nói vừa xiêu vẹo quay lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2851268/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.