Nhan Noãn vội quay đầu lại, Úc Thiên Phi đang ôm chó mặt mày kinh ngạc.
"Đang nhắn tin với ai thế?" Anh hỏi: "Cái gì kí.ch thích?"
"Không có gì, cậu nhìn nhầm rồi." Nhan Noãn chột dạ, vô thức lớn tiếng: "Tại sao cậu lại nhìn lén?"
"Nhìn lén cái gì." Úc Thiên Phi giải thích: "Vốn định đùa với cậu, vô tình liếc thấy thôi."
"Đùa gì." Nhan Noãn cau mày: "Cậu bao nhiêu tuổi rồi, suốt ngày làm mấy trò này không thấy chán hả?"
Lúc nói tim cậu đập thình thịch, không chỉ hoảng mà còn hơi sợ nữa, may mà khi Úc Thiên Phi đến trên màn hình điện thoại không có nội dung hoang đường hơn.
Cậu không dám nghĩ đến, nếu Úc Thiên Phi biết lòng của mình sẽ bị kí.ch thích lớn đến mức nào, rồi sau đó hai người họ sẽ phải làm thế nào.
"Gì mà căng." Úc Thiên Phi cũng hơi mất hứng: "Đã nói là không phải cố ý rồi. Cậu phản ứng lớn thế, có tật giật mình à?"
Anh nói đúng.
Nhan Noãn nhất thời nghẹn lời, nhìn anh một cái rồi quay đầu đi vào phòng bếp: "Rửa nhanh vậy?"
"Cậu có ý gì?" Úc Thiên Phi theo sau lưng cậu: "Nhanh không tốt à?"
"Rửa có sạch không?" Nhan Noãn nói, mở tủ chén ra.
"Ôi trời, tôi cũng không phải là thiểu năng." Úc Thiên Phi bất mãn: "Chút chuyện nhỏ này mà cũng làm không được à?"
Nhan Noãn lấy một cái chén ra, kiểm tra dưới ánh đèn hai lần rồi cất trở lại.
"Được chưa, có sạch không." Úc Thiên Phi một tay kẹp chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2851254/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.