Vào lúc thế này lại còn nhận được tin nhắn của Đường Giai Bách.
- Chúc mừng anh nha, có thể cùng chung chăn gối với người trong lòng rồi!
Mệt cậu ta đến tranh công.
Thằng nhóc này không biết mình làm ra cái chuyện tốt gì đâu!
Nhan Noãn chẳng còn gì để nói. Muốn Úc Thiên Phi ngủ chung với cậu căn bản là không hề khó, Đường Giai Bách hoàn toàn không biết rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu.
Cậu thở dài trả lời.
- Cậu đây là đang đưa tôi ngồi tù.
Nhấn gửi xong, cậu ngẩng đầu nhìn Úc Thiên Phi chỉ mặc áo thun và quần l.ót đang chui vào trong chăn.
"Đã lâu lắm rồi không ngủ cùng chăn với cậu, nhớ ghê." Úc Thiên Phi nói.
Nhan Noãn cúi đầu, lấy mu bàn tay cà cà mũi để giấu cảm xúc của mình.
"Cậu ngủ mà cũng ăn mặc kín mít như vậy." Úc Thiên Phi đưa ra ý kiến với áo ngủ của cậu: "Lúc giặt còn phải giặt thêm một cái quần ngủ, cậu không chê phiền à?"
"Dù sao cũng là máy giặt giặt." Nhan Noãn nói, cũng bò vào trong chăn, nằm cách anh một khoảng.
Tắt đèn, đúng là không ngủ được.
"Cậu có còn nhớ không, lúc trước khi còn nhỏ, nghỉ đông và nghỉ hè chúng ta thường ngủ chung với nhau." Úc Thiên Phi nói.
Nhan Noãn gật đầu. Đương nhiên là cậu nhớ, mãi đến khi hai người lên cấp hai, thỉnh thoảng còn ngủ lại nhà đối phương. Ba mẹ của họ cũng tập mãi thành quen, không chuẩn bị gì nhiều. Mùa đông, vì để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2851071/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.