Động tác khóa vòi nước của Nhan Noãn hơi khựng lại.
"Tôi đoán trúng rồi ha." Úc Thiên Phi không khỏi hưng phấn, đi đến phía sau ôm lấy bờ vai cậu: "Tiểu Nhan của chúng ta đẹp như vậy, hóa ra lại là một đóa hoa mẫu đơn, đáng tiếc quá."
Trong lòng Nhan Noãn có chút khó chịu. Cậu đẩy cánh tay Úc Thiên Phi ra, nói: "Nhìn tôi rất giống sao?"
"Giống chứ, quá giống." Úc Thiên Phi cười nói: "Con người cậu vừa nhìn đã... Đã không có dụ.c vọng thế tục gì. Tôi đoán dù cậu có cảm tình với cô gái nào đó e là cũng không chủ động làm quen, qua một thời gian sẽ phai nhạt."
Nhan Noãn nhìn chằm chằm vào ánh mắt anh, nhìn thẳng vài giây rồi nở nụ cười.
"Cậu nói đúng." Cậu dời tầm mắt, nói với Úc Thiên Phi: "Tôi không phải kiểu người say đắm lại lụy tình."
"Cho nên-" Úc Thiên Phi đang muốn nói gì đó lại bị cậu ngắt ngang.
"Nhưng tôi từng nói." Nhan Noãn nói: "Không phải chỉ một lần."
Lúc nói chuyện cậu giả vờ hờ hững, muốn trả lại Úc Thiên Phi một chiêu, nhưng lời ra khỏi miệng, nhìn biểu cảm kinh ngạc trên mặt Úc Thiên Phi, cậu lại không cảm thấy vui sướng chút nào, ngược lại chỉ cảm thấy bực bội.
Úc Thiên Phi thật sự cảm thấy hứng thú, lẽo đẽo theo vào phòng khách, vừa đi vừa hỏi: "Chuyện lúc nào? Đối phương là kiểu người thế nào?"
"Hỏi kĩ vậy làm gì." Nhan Noãn không muốn trả lời.
"Quan tâm cậu mà." Úc Thiên Phi ngồi trên sô pha: "Rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2851056/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.