Mãi đến khi Nhan Noãn tắm xong đi ra, Úc Thiên Phi vẫn ngồi trên sô pha chuyên tâm trêu chó.
Vì vai cổ cứng đờ, tư thế của anh nhìn có hơi cổ quái, rất buồn cười.
Nhan Noãn đi qua xách chó lên như lẽ đương nhiên, dẫn đến một hồi oán giận.
"Sao cậu giống dân ăn cướp thế." Úc Thiên Phi nhíu mặt lại: "Chẳng thèm nói câu nào đã bắt con gái của tôi đi."
"Lucky là chó của tôi." Nhan Noãn nói: "Là tôi nhận nuôi nó."
Úc Thiên Phi cũng không chịu thua: "Tôi phải nhắc nhở cậu, nghiêm túc mà nói thì nó là chó của dì út tôi."
"..." Nhan Noãn bĩu môi: "Chờ tôi mua nhà thì chính là của tôi."
"Quào, lớn lối nhỉ." Úc Thiên Phi hỏi: "Nói như thể có thể lập tức móc tiền ra vậy."
Nhan Noãn không đủ tự tin, không tiếp tục tranh luận với anh nữa, im lặng rời đi cùng với chó.
"Cậu chờ... Ây da!" Sau lưng truyền đến tiếng hét lớn của Úc Thiên Phi: "Cái vai của tôi, ôi..."
Nhan Noãn quay lại nhìn lướt qua, Úc Thiên Phi đang nhíu chặt mày, tay trái ấn lên phần vai cổ bên phải, vẫn cứng đờ không nhúc nhích được.
"Đã một ngày rồi, còn nghiêm trọng như vậy à?" Nhan Noãn hỏi.
"Vốn đã đỡ hơn xíu rồi." Úc Thiên Phi rầu rĩ: "Vừa rồi bất chợt hoạt động mạnh, chắc là trẹo nữa rồi."
Nhan Noãn do dự, không biết có nên tới mát xa giùm hay không.
Úc Thiên Phi biết cậu biết mát xa vai cổ, nếu như cần thì chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2851011/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.