Còn chưa kịp thể hiện sự nghi hoặc, có khách ôm chó xông lên lầu, Úc Thiên Phi thấy vậy lập tức chạy qua, để lại Nhan Noãn ôm Lucky ngây người tại chỗ.
Nhan Noãn nhìn theo Úc Thiên Phi đi vào phòng, sau đó cúi đầu nhìn cô chó trong lòng, hỏi: "Cậu ta có ý gì?"
Lucky không đếm xỉa tới cậu, vẫn đang si ngốc nhìn về phòng bệnh của chó phía sau Nhan Noãn cách đó không xa.
Dù sao Úc Thiên Phi vẫn chưa tan làm, cũng không đi được, Nhan Noãn bất lực đành phải bế nó về làm bạn với chó lớn.
Vừa mới đẩy cửa phòng bệnh của chó ra, Lucky lập tức hưng phấn kêu lên.
Chó lớn Saint-Bernard vốn đang lười biếng nằm rạp trên sàn nhà, sau khi nghe thấy thì ngẩng đầu lên ngay lập tức, cái đuôi ngoe nguẩy.
"Quay lại rồi à." Ông chú vừa cười vừa nói: "Qua đây ngồi đi."
Giống Saint-Bernard không chỉ có vóc dáng lớn, trong dáng dấp cũng không dễ chọc vào, dù được Úc Thiên Phi xác nhận nhưng Nhan Noãn vẫn cảm thấy sợ, không dám tùy tiện đến gần.
"Bối Bối của bọn chú rất ôn hòa." Ông chú nói, vươn tay xách lỗ tai chó lên, lắc nhanh: "Cậu xem, tính nó rất dễ."
Lỗ tai lớn cụp xuống của Bối Bối bị lắc đến mức giống như cuộn sóng, nó ngoẹo cổ tránh sang một bên, cổ họng phát ra tiếng "grừ grừ", nghe chẳng khác Lucky thường làm nũng chút nào.
Nhan Noãn thấp thỏm ngồi bên cạnh ông chú, cười thận trọng: "Lucky nhà bọn cháu rất thích Bối Bối."
"Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2850997/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.