Cuối cùng cũng gọi được taxi, Úc Thiên Phi mở cửa sau như thường lệ.
Nhan Noãn không để ý đến anh, tự mở cửa xe ở ghế phụ rồi ngồi vào. Úc Thiên Phi đứng tại chỗ ngây người vài giây, không nói lời nào lên xe.
Sau khi báo địa chỉ xong Nhan Noãn im thin thít, Úc Thiên Phi cũng không chủ động tiếp lời, dọc đường vô cùng yên tĩnh.
Ban đầu Nhan Noãn có hơi tức tối, chờ cơn tức này nguôi theo thời gian, cậu lại trở nên khó chịu.
Lucky dè dặt thò đầu ra khỏi túi áo của Nhan Noãn, dùng đôi mắt đen như mực im lặng nhìn cậu. Ánh mắt nó như có ma lực, Nhan Noãn như được nó dùng bàn tay dịu dàng trấn an, khi bình tĩnh lại thì càng đau lòng hơn.
Cậu dùng ngón tay nhẹ nhàng khảy bím tóc trên đầu Lucky, hưởng thụ cảm giác mềm ấm mượt mà của nó, định lấy chút an ủi.
Lucky ngẩng đầu lên, rất cố gắng liếm ngón tay cậu.
Bé cún thật ngoan, bé cún yêu cậu.
Khác hẳn với người ngồi ở ghế sau.
Sau khi xuống xe, hai người một trước một sau đi vào tiểu khu, Úc Thiên Phi thỉnh thoảng liếc nhìn cậu, sau vài lần rốt cuộc chủ động mở miệng: "Cậu có cảm thấy dạo này nhiệt độ hạ rất thấp không? Trời vừa tối đã lạnh run."
Nhan Noãn cũng mặc kệ anh tìm chuyện để nói, chỉ bước nhanh hơn.
Úc Thiên Phi theo sát phía sau, còn nói thêm: "Là lúc nên đổi chăn dày một chút."
Nhan Noãn cúi đầu, thử lên tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2850990/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.