Sau Nhan Noãn còn ngủ được nữa.
Úc Thiên Phi vội vội vàng vàng, nói không được rõ lắm, cũng không biết tình trạng ba của anh rốt cuộc thế nào, có nghiêm trọng hay không, có nguy hiểm đến tính mạng hay không.
Khi người ta không nhận được thông tin chính xác rất dễ suy nghĩ lung tung, người Nhan Noãn khó chịu nên lối suy nghĩ càng tiêu cực hơn. Nằm trên giường tự hù mình một hồi, cậu cảm thấy vẫn phải liên lạc với Úc Thiên Phi, ít nhất là nhắn cái tin, bảo anh có tình hình gì phải báo cho mình biết một tiếng.
Sau đó cậu mới nhận ra, đã rất lâu không nhìn thấy điện thoại của mình rồi.
Cậu xuống giường, nửa quỳ trên sàn nhà tìm hồi lâu, cuối cùng tìm được chiếc điện thoại đáng thương kẹt giữa khe hở tủ và giường. May mà sau va đập thì vỏ và màn hình không bị sứt mẻ chút nào, thao tác vẫn mượt mà trôi chảy.
Cậu nghĩ hẳn là Úc Thiên Phi vẫn còn trên đường đi, không đến mức là làm phiền nên gọi một cú điện thoại cho anh. Một lát sau, tai nghe truyền đến thông báo "Người nhận không thể nhận cuộc gọi".
Chắc là Úc Thiên Phi đang gọi điện thoại.
Nhan Noãn đặt điện thoại xuống, thầm tự trấn an, đừng suy nghĩ nhiều. Bây giờ mình không giúp được gì thì ít ra đừng làm phiền thêm. Cậu tin là nếu thật sự có gì, Úc Thiên Phi sẽ báo cho mình biết.
Để điện thoại xuống rồi lại bò lên giường, Nhan Noãn vuốt cái đầu nhỏ của Lucky âm thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2850987/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.