Sau lúc đó, hai người lại trao đổi không ít tin nhắn vô bổ.
Mỗi khi như vậy Nhan Noãn lại chửi thầm "Thứ gì đâu", "meme ít có thiểu năng", "thế này muốn người ta trả lời thế nào", cuối cùng vẫn cố gắng nặn ra gì đó.
Dù chỉ là mấy dấu chấm hoặc là meme của hệ thống, Úc Thiên Phi đều không chê.
Anh trả lời rất chậm nhưng vô cùng nhiệt tình, một lần có thể nhắn liền vài tin.
Giữa trưa Dương Nhược Liễu đến tìm cô gái quầy tiếp tân ở đối diện ăn cơm chung, sau khi về báo với Nhan Noãn, hôm nay bác sĩ Úc bận đến mức chân không chạm đất.
Nhan Noãn nhìn tin nhắn làm phiền cứ nửa tiếng lại xuất hiện, không hiểu sao lại muốn cười.
Dương Nhược Liễu nhìn dáng vẻ này của cậu, cố ý phát ra tiếng "chậc chậc".
Nhớ đến hình ảnh lúc sáng sớm, Nhan Noãn giật mình một cái, da mặt lại nóng lên.
Càng không ngờ Dương Nhược Liễu lại nhớ đến món nợ lâu lắc ngày trước.
"Nghĩ kĩ lại, không đúng nha!" Cô nàng ôm ngực cau mày: "Lúc trước khi em hiểu lầm bác sĩ Úc có ý với em, thì ra là anh lại đang xem kịch à? Chẳng phải em giống cô ngốc hay sao?"
"Không phải!" Nhan Noãn vội lắc đầu: "Lúc đó bọn anh còn chưa... Anh cũng không nghĩ sẽ... Ờm..."
"Ờm cái gì?" Dương Nhược Liễu hăng hái bừng bừng.
"Khi đó anh và cậu ta chưa có ý này." Nhan Noãn càng nói mặt càng đỏ: "Là, là chuyện sau này."
Lúc đầu Úc Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2850974/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.