Nhan Noãn vội lắc đầu. Mẹ Úc Thiên Phi nói trước khi cậu mở miệng: "Bọn mẹ tâm sự, không nói cho con nghe."
"Tâm sự gì mà mới sáng sớm đã khóc." Úc Thiên Phi không yên tâm, chau mày nhìn mẹ già nhà mình: "Mẹ có gì muốn nói với con không?"
Đối phương lắc đầu thở dài, đứng dậy: "Con trai lớn chẳng giữ được." Nói xong bà xoay người vào phòng bếp: "Mẹ phải đến bệnh viện, hai đứa nói chuyện đi."
Câu này nhắc nhở Nhan Noãn, cậu ăn xong cháo trắng còn lại, đứng dậy: "Tôi cũng đi làm, bị muộn rồi, cậu rửa đi."
"Đợi đã, rốt cuộc là làm sao?" Úc Thiên Phi hỏi đến cùng.
Nhan Noãn nhìn lướt vào phòng bếp, nói: "Tối nay kể cho cậu nghe."
Úc Thiên Phi nhìn vành mắt còn ướt của cậu, hận không thể theo cậu ra ngoài, khổ nỗi vẫn còn mặc đồ ngủ, chỉ có thể ở cùng Lucky nhìn cậu rời khỏi.
...
Sợ Úc Thiên Phi nghĩ nhiều, trên đường đi Nhan Noãn nhắn tin cho anh.
- Dì thấy gì đó trong túi áo khoác của cậu rồi.
Sau khi nhắn khoảng năm giây, Úc Thiên Phi gửi tới một meme ôm mặt hò hét.
Nhan Noãn lại bổ sung.
- Dì biết quan hệ của chúng ta, nhưng không giận, còn an ủi tôi.
Úc Thiên Phi vẫn trả lời rất nhanh, gửi đến hai dấu chấm than.
- Dì tốt quá.
Nhan Noãn nói.
Lần này Úc Thiên Phi trả lời bằng chữ.
- Dù gì cũng là mẹ tôi, he he
...
Lúc nghỉ giữa trưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trang/2850968/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.