Một tờ giấy hôn thúđối với Cố Hạ mà nói tựa như một khế ước bán mình, mà người nắmgiữ khế ước bán mình chính là Triển Thiểu Huy mang dáng vẻ dươngdương đắc ý, rất giống như một tên địa chủ trong xã hội cũ, mỗi khiuy hiếp bắt Cố Hạ làm gì đó thì sẽ yêu thương nói: “Bây giờ chúngta là vợ chồng hợp pháp rồi.”
Giọng điệu rất sâu xa,muốn vô sỉ bao nhiêu là có vô sỉ bấy nhiêu.
Kinh khủng nhất là TriểnThiểu Huy còn cầm cái này giễu võ giương oai, mà là lúc vừa tan cagặp Vệ Nam tại một hội nghị trao đổi rất lớn của thành phố tổchức, công ty cũng thuê một chỗ dựng sân khấu tiến hành hoạt độngtuyên truyền, ngày đó Cố Hạ đi xem hiểu quả của việc tuyên truyền,sau đó nghe thấy có người gọi “Chị dâu”, giọng gọi lớn nghe rất rõràng nhưng cô lại cho rằng đang gọi người khác, đến khi Vệ Nam mặcmột bộ vest đi tới cất tiếng gọi vang dội “Chị dâu”, lúc ấy Cố Hạvẫn chưa kịp phản ứng gì, “Anh gọi tôi phải không?”
“Đương nhiên là gọichị rồi.” Vệ Nam thấy cô không có chút giác ngộ nào thì nụ cườitrên mặt càng sáng lạn, ánh mắt đảo qua ngón tay đeo nhẫn của cô,“Chị kết hôn với đại ca, chúng em là người biết tin đầu tiên.”
Lần đâu tiên Cố Hạnghe thấy một người đàn ông điển trai khí thế ngút trời xưng hô vớimình như thế quả thật vô cùng kinh hãi, thoáng chốc đã thành phụ nữcó chồng nên cũng thấy không quen lắm, ngượng ngùng cười nói: “Hay làcứ gọi tên tôi đi.”
“Vậy sao được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370464/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.