“Tất nhiên là khôngthể nào” Lão Ngô ngừng lại một chút, “Nhưng mà quan hệ của Triểnthiếu và người phụ nữ kia lại không sạch sẽ, phụ nữ trong giới giảitrí rất có thủ đoạn đối phó với đàn ông, chỉ sợ Triển thiếu đổiý. Chúng ta đã lớn tuổi như vậy, còn mong muốn gì nữa chứ? Khôngphải chỉ hy vọng gia đình bình an, con cháu đầy đàn sao.”
Ba Triển cũng muốn giađình bình an, con cháu đầy đàn, nhưng bây giờ chỉ còn biết thở dài.
Cố Hạ không hề biếtnhững chuyện này, cô thuê một căn nhà ở khu trung tâm, diện tích khônglớn lắm, vị trí khá tốt, trước kia cô cũng không biết khu trung tâmhuyên náo lại có một chung cư cao cấp như vậy. Căn hộ cũng có mộtphòng tập thể thao, phong cách thiết kế cũng giống như nhà của TriểnThiểu Huy trước kia, có người làm theo giờ tới quét dọn đúng giờ.Mỗi ngày Triển Thiểu Huy đều tan ca đúng giờ, sáng nào cũng đưa CốHạ đi làm, đến tối thỉnh thoảng anh sẽ đưa cô ra ngoài ăn cơm, thỉnhthoảng lại dẫn cô đi xem phim giống như những đôi tình nhân bìnhthường.
Có một lần nắm tayanh đi xem phim thì gặp Từ Lộ Lộ, Triển Thiểu Huy cũng không hề hứngthú nói chuyện phiếm với bọn họ, chào hỏixong lại giục Cố Hạ đi vào, về sau Cố Hạ cũng mời cô ấy đến chơi,Từ Lộ Lộ có phần áy náy nói: “Không nghĩ tới hai người lại ở bênnhau, sớm biết cậu không thể quên được anh ta như vậy thì lúc đầumình sẽ cổ vũ anh ta đi tìm cậu, hai người cũng không lãng phí mấthai năm.”
“Trước kia anh ấy khôngđi tìm mình mới tốt, mình ở bên kia cũng rất tự do, cũng nhờ cólời nói dối của cậu mà anh ấy mới cho là mình đã kết hôn.” Cố Hạnói với Triển Thiểu Huy mình không hề trách Từ Lộ Lộ nói vậy nhưngngười kia lại cực kì keo kiệt, không tránh khỏi việc ghi thù. Lúc ấyTừ Lộ Lộ cũng chỉ lo lắng cho cô, vả lại, chính bản thân anh khôngdám đi kiểm chứng, cũng không thể trách ai được. Khóe miệng Cố Hạ hiệnlên một nụ cười vui vẻ, “Không hoàn toàn mất đi thì làm sao biết quýtrọng? Nếu không hiện giờ anh ấy cũng chưa chắc làm nhiều việc nhưvậy vì chuyện kết hôn của bọn mình.”
“Nếu anh ta đã biếtquý trọng thì cậu sẽ được hạnh phúc.” Từ Lộ Lộ bưng ly trà nhìnảnh hai người chụp chung trong phòng, lại tiếp tục nói: “Tính tìnhcủa Triển thiếu có hơi giống một đại thiếu gia, không biết ở cùngvới cậu có khiêm tốn một chút không nữa.”
“Bây giờ cũng vẫnvậy, chắn hẳn đó là cá tính từ nhỏ của anh ấy.” Cố Hạ nhếch môicười, quen biết Từ Lộ Lộ nhiều năm, hôm nay hai người bạn học có thểnói chuyện phiếm thật sự là rất hiếm, “Nhưng mà mình biết anh ấy yêumình, mình cũng không so đo với anh ấy làm gì.”
Bởi vì yêu cho nên mớichấp nhận tất cả của đối phương, ưu điểm, khuyết điểm, trong mắtmình tất cả đều là độc nhất vô nhị, Triển Thiểu Huy cũng luôn baodung cho tính tình của cô, hai người sống cùng nhau trong cùng một cănnhà, luôn phải nhân nhượng nhau, bởi vì yêu nhau nên loại nhân nhượngnày chính là hạnh phúc.
Một đứa trẻ thuộc vềcô và Triển Thiểu Huy, nhắc tới lại thấy chờ mong, nhưng mà không kếthôn lại sinh con thì khó có thể cho người nhà một câu trả lời thỏađáng.
Thời gian rảnh rỗi CốHạ cũng theo Triển Thiểu Huy đến ngôi biệt thự ven hồ, đêm mùa hè,từng cơn gió thổi qua những cành hoa mai hoa sen lơ lửng, khu nhà nàycó không ít những cây đại thụ rậm rạp, mát mẻ hơn nhiều so với khunhà cao tầng ở trung tâm cho nên Cố Hạ rất thích đến đây.
Cố Hạ gặp lại baTriển lần nữa cũng tại biệt thự ven hồ, ngày đó, cô và Triển ThiểuHuy hai người nắm tay nhau đi dọc theo con đường đá để tản bộ, ra khỏivườn nhà mình một đoạn, cách bọn họ vài mét có một chiếc xe màuđen có rèm che đang chậm rãi chạy qua, chẫm rãi ngừng lại, TriểnThiểu Huy đi tới, nắm chặt tay Cố Hạ, “Ba anh đã tới.”
Triển Thiểu Huy kéoCố Hạ tới, thấp giọng nói cô đừng căng thẳng, lão Ngô đi xuốngtrước, cửa sau của chiếc xe màu đen hoàn toàn bị mở tung, nhưng baTriển không có ý xuống xe, ngồi nghiêm chỉnh, Triển Thiểu Huy đứng bêncạnh xe cười nói với ba Triển: “Ba ba.”
Anh chỉ vào Cố Hạ,“Đây là Cố Hạ, là người con rất yêu mến.”
Lại yên lặng, thật lâusau ba Triển mới bất mãn nói: “Suốt ngày không về nhà mà còn trôngmong ba đồng ý à? Vả lại, bây giờ con cũng đủ lông đủ cánh rồi, bacó đồng ý hay không cũng không liên quan gì.”
“Chúng con hy vọng cóđược lời chúc phúc của ba, như vậy mới càng giống người một nhà.”Triển Thiểu Huy nói.
Ba Triển có mái tóchoa râm, nhưng vẫn không làm giảm đi khí thế, Cố Hạ thấy ông ấy nóichuyện với con mình cũng rất nghiêm túc lại càng không dám mở miệng,Triển Thiểu Huy vỗ vỗ vai cô, “Hạ Hạ, em về nhà trước nói với quảngia một tiếng ba đã tới, bảo ông ấy chuẩn bị một chút.”
Cố Hạ biết TriểnThiểu Huy muốn giải nguy cho cô nên thức thời bỏ đi, Triển Thiểu Huycúi đầu nhìn vào cửa sổ xe, “Ba ba, con tính sinh cho ba một đứa cháunội.”
Ba Triển không nói gìnhưng lại dùng ánh mắt ý bảo anh nói tiếp.
“Con thấy con cũngkhông còn nhỏ nữa, hiện giờ cũng muốn có con, cũng không cần phảiđể cho ba lo lắng nữa.” Anh nhìn về phía Cố Hạ đã đi xa, “Đã từnggặp nhiều phụ nữ như vậy nhưng chỉ muốn sinh con với cô ấy, tuy nhàcô ấy không có tiền nhưng trong nhà thì cô ấy là con gái một, luônđược nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên, không kết hôn thì khôngđồng ý sinh con. Ba ba, ba biết đấy, mấy chuyện sinh con này người phụnữ phải đồng ý mới được.”
Cố Hạ đi về phíabiệt thự, cũng không biết bọn họ đang nói gì, đi một lúc lâu mớithấy rừng cây sau biệt thự hiện ra, lại thấy phía sau có người gọicô, “Hạ Hạ”
Cố Hạ quay đầu lại,Triển Thiểu Huy đuổi tới, cô nhìn nhìn phía sau, đã không thấy chiếcxe hơi đâu nữa, Cố Hạ hỏi: “Ba của anh đâu?”
Những việc còn lạiCố Hạ không hỏi, cô nhận ra được ba Triển không thích cô, dù sao ngườivợ trong suy nghĩ của ông ấy cũng không phải người như cô. Triển ThiểuHuy lại nói: “Ba không đồng ý.”
Triển Thiểu Huy đãlàm rất nhiều việc bên phía ba anh, người bên cạnh ông ấy cũng làmrất nhiều cách để đả thông, bọn họ giúp khuyên nhủ, nếu không chuyệncủa anh và Cố Hạ làm sao mà giấu diếm được ba? Ba đã bị anh màigiũa đến nỗi không còn tính cách trước kia.
“Tính ba anh rất caongạo, bình thường hẳn là ông ấy sẽ không tới tìm em, nhưng mà cho dùông ấy có đồng ý thì có thể em cũng không thấy được dáng vẻ nhiệttình như ba mẹ em đâu, tạm thời em đừng nghĩ đến chuyện của ông ấy,anh sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ.” Triển Thiểu Huy ôm lấy vai Cố Hạ, ánhmắt trong veo giống như một hồ nước mùa thu trên núi cao, anh nhìngương mặt cô, muốn nhìn thật sâu vào trong nội tâm, “Hạ Hạ, em tintưởng anh, có phải không?”
Cố Hạ đánh nhẹ vàongực anh, “Không tin anh thì em còn ở bên cạnh anh làm gì?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]