Lúc đi làm một chúttinh thần Cố Hạ cũng không có, lúc cùng làm báo cáo với đồngnghiệp, đầu Cố Hạ mơ hồ hỗn độn, mí mắt nặng nề mở không ra, sếphỏi cô vấn đề gì đều phải gọi vài tiếng cô mới kịp phản ứng, mặtmũi cũng ngơ ngác. Đến khi tan họp, sếp bất mãn nói với cô một câu.“Cố Hạ, sao dáng vẻ trông giống như chưa tỉnh ngủ vậy hả? Cô còntrẻ, cuộc sống về đêm cũng không được quá điên cuồng.”
Đồng nghiệp cười ầmlên, Cố Hạ cúi thấp đầu, trong bụng còn mắng thầm Triển Thiểu Huy.Sau khi trở về từ bãi tắm, mỗi ngày Triển Thiểu Huy đều đến cănphòng trọ nhỏ bé kia của cô, mỗi lúc trời tối đều lăn qua lộn lạivới cô. Khi ở bãi tắm cô nói ra câu đó thì sắc mặt anh trầm hẳnxuống vì không còn cách nào với cô, đàm phán với cô không có kếtquả, giọng điệu mang đầy vẻ uy hiếp: “Hạ Hạ, em đã quên đây là địabàn của anh rồi à.”
Nói xong thì đẩy ngãcô lên giường, từ phòng ngủ chiến đấu đến phòng tắm, đặt Cố Hạ lênbồn rửa mặt, để cho cô đối mặt với gương, kéo hai chân của cô ra hunghăng chà đạp cô đến nửa ngày, quá trình ấy vô cùng thê thảm, thiếuchút nữa đã nghiền nát Cố Hạ, Cố Hạ thì thầm cầu xin anh rất lâuTriển Thiểu Huy mới chịu buông tha cho cô, đến nửa đêm lại ngóc đầudậy chiến đấu tiếp. Lúc Cố Hạ rời khỏi bãi tắm thì hai chân đãmềm nhũn, Triển Thiểu Huy bế cô lên xe, còn có phần đắc ý nói: “Đâymới là việc của người trưởng thành.”
Đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370448/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.