Ngay từ lúc bắt đầumột ngày làm việc đã nhận được một bó hoa hồng, mười hai bông hồngtrắng kiều diễm, được bao gói tỉ mỉ, trên cánh hồng còn đọng lạinhững giọt sương. Lúc nhận được nó Cố Hạ nở nụ cười, Nghiêm HướngVĩ nói muốn theo đuổi cô là thật, anh nói: “Cố Hạ, em đừng vội từchối anh, anh còn chưa ra tay theo đuổi em mà! Tốt xấu gì cũng phảicho anh một cơ hội thể hiện chứ.”
Cố Hạ cũng muốn chomình một cơ hội, nhìn người khác có đôi có cặp, ít nhiều gì cũngthấy hâm mộ, giống như Từ Lộ Lộ đã nói, cô không vội nhưng mẹ đãrất vội, mỗi lần gọi điện thoại đều phải hỏi vài câu, rồi lại lảinhải một lúc, bây giờ cũng không còn là lải nhải nữa mà chuyển sanguy hiếp. Duyên phận không thể miễn cưỡng được, trong ba năm qua cô thậtsự không thể nào tìm thấy duyên phận của mình, ngược lại sau khi đidu lịch về lại rất hợp với Nghiêm Hướng Vĩ. Nghiêm Hướng Vĩ cũngnói ở bên cạnh cô rất vui vẻ thoải mái, tỏ thái độ mình cũng khôngphải rất muốn ở lại thành phố C, công việc kinh doanh ở đây cũng đãvào quỹ đạo, giao lại cho bạn bè rồi tự mình phát triển ở một nơikhác cũng không tồi.
Nghiêm Hướng Vĩ muốnnghiêm túc tìm một người bạn gái để kết hôn, Cố Hạ không có cảmgiác tim đập thình thịch với anh nhưng lại thấy rất thoải mái tronglòng, cả hai đều đã hai mươi mấy tuổi, ở cạnh nhau lâu mới biết cóthích hợp hay không, tất cả cứ thuận theo tự nhiên là được. Cô khôngphải loại người bị rắn cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370421/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.