Đây chỉ là một bữatiệc rượu mang tính chất thương mại bình thường, một sự kiện củamột công ty gia truyền được cử hành tại khách sạn, Triển Thiểu Huycó thân phận cao nên được mời tham gia, không cần quan tâm đến người bạngái của anh có ngoại hình ra sao thì người khác cũng tỏ vẻ nhưngđang nhìn thấy một Tây Thi hay Điêu Thuyền, hai mắt sáng rỡ, cái gìmà chim sa cá lặn nghiêng nước nghiêng thành đều có thể tùy tiện nóira, cho dù Cố Hạ biết phần lớn bọn họ chỉ khen để lấy lòng nhưngcũng cười không ngậm miệng lại được. Khó trách có nhiều người lạithích được vuốt mông ngựa như thế, nghe thấy rất vui sướng trong lòng.
Triển Thiểu Huy thoạtnhìn cũng rất vui, người khác tới mời rượu anh không hề từ chối,hào phóng uống vào bụng, lúc vừa bắt đầu Cố Hạ còn cảm thấy anhrất hào sảng, về sau lại thấy lo lắng cho sức khỏe của anh, kéo kéoống tay áo anh nhỏ giọng nói: “Sao anh không từ chối bớt hoặc làuống một ít cho có thôi là được rồi?”
Triển Thiểu Huy cầm lyrượu thở dài, “Đây là xã giao, không còn cách nào khác. Em xem đươngnhiên làm ông chủ không hề dễ dàng, sau này em phải thông cảm cho anhnhiều hơn đấy.”
Cố Hạ rất thật tìnhthông cảm cho anh, Triển Thiểu Huy không những uống cho mình mà còngiúp cô cản rượu, Cố Hạ nhìn thấy anh uống một ly rồi lại một lynữa, lòng mềm nhũn, đến khi Triển Thiểu Huy có vẻ đã say, tim Cố Hạquả thật đã nhỏ máu, kéo anh đến một chỗ ít người ngồi xuống, tìmnước khoáng cho anh uống. Ở đây ánh sáng trong trẻo mà mờ ảo, làmsao biết được những người kia vẫn bám theo không bỏ, liếc nhìn đãthấy vị trí bọn họ ngồi, lại chạy tới mời Triển Thiểu Huy, mời cảCố Hạ, Triển Thiểu Huy uống hết rượu của mình, hai mắt mơ màng nhưđã say, vô cùng áy náy nói: “Hình như anh không giúp được em nữarồi…”
“Không sao, anh uốngphần của mình đi, phần của em để em tự uống!” Cố Hạ vô cùng nghĩakhí nói, tự mình kéo tay anh về phía sau, chậm rãi uống hết rượutrong tay anh.
Triển Thiểu Huy vuimừng khôn siết nhìn cô uống, ánh mắt hiện lên một vẻ gian xảo, vớitửu lượng của Cố Hạ, cho dù là rượu có nồng đồ không cao thì mấyly cũng đủ say rồi, Cố Hạ tận mắt nhìn thấy người khác rót rượucho anh, muốn nói say thì cũng là anh say hơn, say rượu sẽ loạn tìnhnha, tất cả mọi người đều có thể làm chứng. Anh vẫn tiếp tục giảvờ, mơ hồ nói không rõ tiếng: “Anh thấy khó chịu quá, muốn đi toiletmột lát, em hãy ngồi ở đây, người khác tới mời em, em hãy uống ítmột chút thôi.”
Lời nói của anh mangtheo mùi rượu nồng đậm, đôi môi đậm men say cọ cọ vào mặt cô, Cố Hạbảo anh cẩn thận một chút, đừng để bị ngã, cô nào biết khi TriểnThiểu Huy ra khỏi đại sảnh thì tinh thần vô cùng phấn chấn, tìm nhânviên phục vụ của khách sạn, đợi vài phút, nhân viên mang thẻ phòngđến cho anh, Triển Thiểu Huy cảm thấy thỏa mãn, lát nữa Cố Hạ sayrượu có thể trực tiếp đưa người lên lầu. Anh vui thích đi vào toilet,đến khi anh trở lại sảnh của bữa tiệc thì Cố Hạ đã không còn ngồiở vị trí đó nữa, Triển Thiểu Huy nhìn quanh sau đó xụ mặt xuống.
Triển Thiểu Huy bênngoài thì cười nhưng trong lòng lại không cười, “Cậu hai nhà họ Quýcứ lo chuyện của mình là được rồi.”
Quý Phi Dương gật đầuchào bọn họ, sau đó đi về phía bên kia, Cố Hạ hết sức bất mãn,không đợi Triển Thiểu Huy nói gì đã bực bội nói: “Anh làm gì màlời nói toàn mùi thuốc súng thế? Đã một thời gian không gặp Quý sưhuynh nên tùy tiện nói vài câu thôi mà.”
“Thế nào, em muốntiếp tục nói chuyện với cậu ta hay là còn muốn làm gì khác nữa?”Triển Thiểu Huy lạnh lùng nói, anh vẫn rất để bụng chuyện Cố Hạtừng thích Quý Phi Dương, hơn nữa còn kéo dài vài năm, huống hồ hiệngiờ anh hoàn toàn không biết trong lòng Cố Hạ còn người kia hay không,loại cảm giác không chắc chắn này giống như một cái gai ghim trong dathịt, không hề thoải mái chút nào, một khi đụng phải lại cả thấyđau nhức, anh mới vừa rời khỏi có vài phút thì Cố Hạ đã nóichuyện với Quý Phi Dương, làm sao anh không tức giận cho được?
“Chúng em chỉ là bạnbè bình thường thôi, vừa rồi cũng không làm gì cả, anh sao phải làmvậy?” Cố Hạ đã xác nhận quan hệ với Triển Thiểu Huy thì đã buôngtay với Quý Phi Dương, nhưng hai người cũng coi như là bạn bè, vừa rồinói chuyện với nhau là rất bình thường, “Anh là một người đàn ôngmà sao lại nhỏ mọn như vậy chứ?”
“Anh nhỏ mọn?” Ánhmắt Triển Thiểu Huy như đang có một ngọn lửa bùng cháy, “Có phải emcảm thấy anh nên hào phóng một chút để thành toàn cho hai ngườikhông?”
“Anh thích nghĩ sao thìnghĩ.” Cố Hạ biết anh đang ghen nhưng mà anh càng nói càng quá đáng,cô cũng không chịu thua, gạt tay anh ra đi về phía bên kia.
Tâm trạng của TriểnThiểu Huy vô cùng nặng nề buồn bực, ngồi xuống kế bên cô, hai ngườihậm hực không nói lời nào. Những người khác chuẩn bị tới mời rượubắt chuyện với Triển Thiểu Huy, nhìn thấy sắc mặt Triển Thiểu Huykhông tốt lắm cũng đều thức thời bỏ đi. Triển Thiểu Huy ngồi mộtchỗ chờ Cố Hạ nói lời xin lỗi anh hoặc là nói mấy câu làm hòa, CốHạ cảm thấy mình không hề làm gì sai nên người phải nói lời nàytrước phải là Triển Thiểu Huy, nếu không sau này ngộ nhỡ anh lại đưara yêu cầu vô lí như vậy nữa thì làm sao.
Triển Thiểu Huy đãnhịn không được nữa, “Vừa rồi cậu ta nói gì với em?”
“Thì ra cậu ta chínhlà chỉ Quý sư huynh, không ngờ anh lại biết anh ấy.” Cố Hạ mỉa mai.
Triển Thiểu Huy némsang một ánh mắt sắc bén, Cố Hạ liếc anh một cái rồi chậm rãinói: “Không nói gì cả, anh ấy chỉ hỏi có phải em đi cùng với anhkhông, em nói đúng vậy ạ, nói anh uống nhiều quá nên đi vào toiletrồi, đây chỉ là những lời hỏi thăm bình thường vậy mà dáng vẻ nàytrong tư tưởng của người khác lại trở thành những hành động khôngđúng đắn.”
Cố Hạ nhếch miệng,nói: “Anh ấy còn nói tửu lượng của anh rất tốt, không dễ say nhưvậy, em thấy bây giờ tinh thần của anh cũng rất tỉnh táo, không cầnphải lo lắng anh sẽ bị say nữa rồi.”
Trong lòng Triển ThiểuHuy không được thoải mái, kế hoạch đã lên sẵn bây giờ lại thoáng cáitan tành, hiện giờ cũng không còn tâm trạng uống rượu nữa, Cố Hạcòn nói thêm: “Ách, nếu như anh không say vậy em nghĩ nên về sớm mộtchút, ngồi thơ thẩn trong này không bằng về nhà nghịch máy tình thìhơn.”
Triển Thiểu Huy nhìnCố Hạ ngồi bên cạnh rõ ràng đã không còn kiên nhẫn, càng lúc càngkhông có tâm trạng làm gì nữa, rời khỏi bữa tiệc sớm. Trên đường đi,anh vẫn giữ dáng vẻ buồn bực làm cho Cố Hạ cũng buồn bực theo, mắtkhép lại dựa vào cửa kính xe giả vờ buồn ngủ, mặc kệ con ngườihẹp hòi này. Lái xe đến dưới lầu nhà cô, ngay cả lời tạm biệtTriển Thiểu Huy cũng không nói với cô, mặt lạnh lùng, Cố Hạ vừa lênlầu vừa oán thầm, “Tên đàn ông keo kiệt nhỏ mọn, cũng không thèm dỗdành người ta nữa, vậy mà còn mang chờ tôi dỗ dành anh, anh cứ chờxem! Tôi đến với anh để nói chuyện yêu đương chứ không phải ăn no rỗiviệc mà chuyên môn đi theo hầu hạ đại thiếu gia nhà anh…”
Hai ngày sau TriểnThiểu Huy cũng không hẹn cô đi ăn cơm, ngay cả điện thoại cũng khônggọi tới, Cố Hạ cũng sống chết không thèm gọi cho anh, không thể nuôngchiều đại thiếu gia kia, ngộ nhỡ tạo thành tật xấu thì sau này côphải làm thế nào? Triển Thiểu Huy để bụng chuyện Cố Hạ cười cườinói nói với Quý Phi Dương, lại còn tỏ ra mình rất có lí, buổi tốianh dứt khoát gọi mấy anh em ra ngoài ăn cơm, cũng không biết nói vềchủ đề nào, về sau bàn luận về chuyện phụ nữ, Tiểu Ngũ nói nhưthật, “Đại ca, không thể quá nuông chiều Cố Hạ, phụ nữ mà anh càngnuông chiều thì bọn họ càng sĩ diện; có đôi khi phải lạnh nhạt vớihọ một chút thì bọn họ mới có thể mình đã làm không tốt ở chỗnào, mới có thể đến nịnh nọt anh…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]