“Em tin tưởng anh vậysao?” Triển Thiểu Huy vừa đỡ cô vừa phòng ngừa cô bị người khác đụngvào.
“Đương nhiên rồi, anhlà một ông chủ lớn như vậy sao lại không làm được chút chuyện nhỏnày chứ?” Cố Hạ tràn đầy tín nhiệm.
Triển Thiểu Huy cườicười, “Đã tín nhiệm anh như vậy, thế thì em nhắm mắt lại đi, anhcũng có thể dắt em đi, cam đoan em sẽ không bị ai đụng vào.”
Cố Hạ ngẩng đầu lên,mắt lóe sáng, “Đề nghị này rất thú vị, được thôi, em sẽ nhắm mắtlại, sau đó anh dắt em đi được không?”
Cố Hạ nhắm mắt lại,Triển Thiểu Huy dắt cô đi, hai người đi rất chậm, có đôi khi anh ôm sátcô vào ngực, có đôi khi lại nhắc nhở cô cẩn thận. Cố Hạ thật sựrất tín nhiệm anh, bên tai là tiếng người ầm ĩ, nhắm mắt lại tuykhông thể nhìn thấy gì nhưng lại được bàn tay ấm áp mạnh mẽ củaTriển Thiểu Huy nắm lấy. Cô nghĩ tinh yêu rất cần sự tín nhiệm, đãlựa chọn, tất nhiên phải tin tưởng anh.
Triển Thiểu Huy ghésát vào bên tai cô nói: “Em có biết chúng ta đang đi đâu không?”
Cố Hạ suy xét lại conđường hai người đang đi, “Không phải vừa rồi vẫn đi trên con đường kiasao? Có phải sắp đến rạp hát rồi không?”
“Đã quẹo hai lần rồi,em thật là không có cảm giác phương hướng gì cả.” Triển Thiểu Huymột tay vịn lấy cô, chê cười cô, “Anh dẫn em đi xa thêm một chút nữa,lát nữa em nhất định sẽ biết là nơi nào.”
Triển Thiểu Huy dẫn côđi về hướng trạm tàu điện ngầm, bước theo thang trượt, rồi lại xếphàng mua vé, Cố Hạ thật sự không hề mở mắt, xung quanh rất nhiềungười, nghe tiếng radio mới biết đây là trạm tàu điện ngầm, kéo kéotay của anh, “Đây là trạm tàu điện ngầm, anh muốn dẫn em đi đâu?”
“Chuẩn bị bán em đi.”Triển Thiểu Huy nói đùa, “Thế nào, không dám đi tiếp sao?”
Triển Thiểu Huy thảtay ra, lạnh lùng nói: “Ghen cũng không cho nghĩ đến người đàn ôngkhác, ai cũng không được nghĩ tới!”
“Vâng, vâng.” Cố Hạgiống như gà mổ thóc nói, đại thiếu gia khi đã tức giận thì rấtđáng sợ, Cố Hạ vội vàng nói sang chuyện khác, “Chúng ta không nóichuyện này nữa được không? Em muốn ăn kem, chúng ta đi mua được không?”
“Lúc này đang làtháng mấy, ăn kem cái gì? Bác sĩ đã từng nói không được ăn nhữngthứ này.” Bác sĩ đã dặn tốt nhất đừng ăn những thực phẩm lạnh,trong khoảng thời gian này Cố Hạ phải đặc biệt chú ý, Triển ThiểuHuy như nhớ tới cái gì đó, “Bây giờ em không sao rồi phải không?”
“Không có, em rấtkhỏe.” Dường như để chứng minh lời của mình, Cố Hạ buông tay ra rạorực nói: “Ăn kem cũng không sao.”
“Không sao là tốtrồi.” Triển Thiểu Huy lộ ra một nụ cười thâm hiểm, anh nhìn qua cũngbiết không có vấn đề gì nữa, kéo tay của cô, “Được rồi, anh dẫn emđi ăn kem, ăn một chút cũng được.”
Trong kinh doanh ai cũngbiết, tiền đã tới tay thì tự mình giữ mới được, trên thương trườngbiến hóa khôn lường, nói không chừng một ngày nào đó công ty thiếunợ phá sản, ông chủ mang theo khoản tiền riêng trốn mất, địa chấn,hỏa hoạn, bão lụt…Tóm lại, mới chỉ trong hợp đồng thì tiền vẫnchưa phải là của mình. Trên thương trường còn như thế, càng không cầnnói đến một người ngộ nhỡ ngày sau thay lòng đổi dạ, thật sự rấtphiền toái, Triển Thiểu Huy khắc sâu ý nghĩ kia, sau này phải làm chotừ trong ra ngoài của Cố Hạ phải là của anh, ăn vào bụng rồi mớitránh được lo âu về sau, mới có thể triệt để đuổi tên Quý sư huynhnào đó ra khỏi thế giới của Cố Hạ.
Hôm nay Triển Thiểu Huydịu dàng lạ thường, Cố Hạ lôi kéo anh đi dạo quanh các cửa hàng nhỏanh cũng đi theo, nói muốn ăn gì thì được ăn cái đó, đi vào trong mộtcửa hàng bán điểm tâm ngọt, mọi người xếp hàng ra đến ngoài cửa,Cố Hạ đứng bên cạnh rướn cổ nhìn, “Nghe nói cửa hàng này bán đồ ănrất ngon, không nghĩ tới có nhiều người xếp hàng như vậy!”
“Em không đi.” Cố Hạkiên định nói, không cần phải vì một bữa cơm mà đến nhà anh, ngửađầu nói: “Anh nói đầu bếp kia làm thêm một ít bánh quy, ngày mai anhmang tới cho em, làm nhiều một chút, em muốn mang về nhà, Từ Lộ Lộcũng thích ăn.”
Không chịu đến nhà anhcòn muốn ăn này nọ, nào có chuyện dễ dàng như vậy, Triển Thiểu Huykhông vui, “Ngày mai anh không rảnh.”
“Vậy anh bảo ai đómang tới, dù sao anh cũng nhiều trợ lí vệ sĩ như vậy, không thể đểcho bọn họ lấy tiền rồi không làm gì.” Cố Hạ cười hắc hắc nói,“Nhớ nói đầu bếp kia làm nhiều loại một chút, ông ấy có thể làm bánhngọt Mộ Tư không? Nếu được thì làm hai cái mang tới đi.”
“Không biết.” TriểnThiểu Huy tức giận nói, không đến còn yêu cầu nhiều như vây.
Tác giả nói: tất cảcũng chỉ vì ăn thịt.
Hai mươi ngày sau tácgiả phải bước vào mộ phần hôn nhân, bận rộn cho việc chung thân đạisự nên không có thời gian, gần đây không thể đăng chương mới mỗi ngày,mong mọi người thông cảm hì hì…. (*^_^*)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]