Triển Thiểu Huy tuyệtđối không phải người biết cách yêu đương, ngoại trừ ăn cơm ra anh cũngkhông biết phải làm gì cùng Cố Hạ, lúc ăn cơm, Triển Thiểu Huy đềnghị lát nữa dẫn Cố Hạ đi dạo phố mua ít đồ, hỏi cô muốn đi dạotrongcửa hàng quần áo hay là cửa hàng trang sức. Cố Hạ vội vànglắc đầu cự tuyệt, nói giỡn sao, đắc tiền như vậy sau này làm sao màtrả nổi đây? Tiền đánh bài còn có thể thắng lại được chứ mấykhoản này thì tính thế nào? Dạo này Triển Thiểu Huy rất keo kiệt,ngộ nhỡ mà đòi lại tiền thì làm sao cô trả nổi.
Triển Thiểu Huy thấythái độ của cô rất kiên quyết nên cũng không kiên trì nữa, anh thấynhững cô gái khác thích mua cái này cái kia nên nghĩ tất cả phụ nữđều như thế, nếu như tiền có thể mang lại niềm vui thì tất nhiênTriển Thiểu Huy cũng không ngại dùng tiền, không nghĩ tới lời đềnghị lại bị cự tuyệt, Triển Thiểu Huy nói: “Vậy em nói đi, lát nữaăn cơm xong đi đâu đây?”
“Tôi có thể về nhàkhông?” Cố Hạ yếu ớt hỏi.
Ánh mắt Triển ThiểuHuy như lưỡi dao lướt qua, “Em nói xem?”
“Vậy cũng chẳng cógì làm mà.” Cố Hạ cúi đầu, đảo mấy hạt cơm trong chén, cảm giáccủa cô với Triển Thiểu Huy chính là thấy là lạ, quan hệ của haingười bây giờ là gì đây? Chẳng lẽ là đang hẹn hò? Hình như cũngkhông giống lắm.
Triển Thiểu Huy khôngvui nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ không tình nguyện của Cố Hạ, khóemiệng trầm xuống, “Tự em nghĩ đi, nếu không anh sẽ gọi bạn bè điđánh bài.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370361/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.