Triển Thiếu Huy nóiCố Hạ mang đồ đến sau khi tan ca, khi đó anh đang ngồi trong xe hơi củamình, lúc nhận gói quà thì tâm trạng rất vui vẻ, hàng chân mày cùngkhóe mắt mang theo một chút vui sướng. Triển Thiếu Huy rất yêu thíchmở ra ngay nhìn một cái, khi anh nhìn thấy hóa đơn ghi rõ thời giancùng địa điểm mua hàng thì khuôn mặt trở nên xanh như nước biển, tâmtrạng thoáng cái chùn xuống, anh giơ tấm hóa đơn màu trắng lên,nghiến răng nghiến lợi nói: “Cố Hạ, cô giải thích cho tôi.”
Bằng chứng trước mặtkhông còn cách nào chối cãi, Cố Hạ ấp úng nửa ngày, bắt được mộtý tưởng, nói: “Lúc trở về xách quá nhiều thứ, khi đó tính trở vềthành phố C sẽ mua sau, dù sao ở đây cũng có mà.”
Cô bắt đầu giả vờđáng thương, bởi vì sợ anh nổi trận lôi đình nên giọng nói trở nênnũng nịu, “Tôi chỉ có một mình, chen chúc trên xe lửa rất vất vả.Anh đi xe tốt như vậy, đương nhiên không biết tàu xe mùa tết kinh khủngcỡ nào, xách quá nhiều thứ dù có vé cũng không chen chúc lên xenổi.”
Việc Triển Thiếu Huycăm hận nhất chính là Cố Hạ không bao giờ thèm đặt anh trong lòng,không mang quà lên cho anh thì chưa tính, bây giờ còn dám tùy tiện muamột ít đồ lừa gạt anh; sau khi trở về cũng vậy, điện thoại cũngkhông thèm gọi cho anh lấy một cuộc. Anh chủ động gọi điện cho cô thìkhông nghĩ tới Cố Hạ cũng không gọi lại. Cố Hạ chỉ chủ động gọiđiện cho anh một lần, đó chính là lần nằm viện, Tiểu Ngũ nói muốnđuổi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370357/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.