Đến bên bàn ăn ngồivào chỗ của mình, lúc Triển Thiểu Huy lật xem thực đơn, ánh mắtchứa đầuy vẻ ranh mãnh vui vẻ, “Có phải hôm trước cô bị lợn rừngđuổi nên bây giờ muốn ăn thịt nó không?”
Hôm trước Cố Hạ bịđuổi đến chật vật, cuối cùng phải tá túc trên núi một đêm, làmngày hôm qua bị sốt cao, mấy bọn lợn rừng kia cũng không thể thoátkhỏi trách nhiệm, cô phồng má nói: “Đúng vậy.”
“Vậy mang tất cả cácmón lợn rừng lên đây.” Triển Thiểu Huy ngoắc tay nói với người bán.
Tất cả các món lợnrừng bị Cố Hạ ngăn lại, đi chơi quan trọng nhất là thưởng thức, gàrừng thỏ hoang cũng muốn ăn, phối hợp nhiều loại mùi vị cũng rấtngon.
Các món ăn nhiều màusắc được bưng lên, cách chế biến thức ăn của người nông thôn bìnhthường rất khó ăn, nhưng mà nhìn vào lại làm cho người ta mở rộngkhẩu vị, Cố Hạ cũng không phải danh môn thục nữ gì, trải qua quátrình rèn luyện ăn cơm căn tin nhiều năm ở trường học, hoàn toàn khôngduy trì nụ cười nhai từ từ rồi nuốt. Nghe nói các món ăn ở Lạc VânSơn rất ngon, nhưng hai ngày nay Cố Hạ đều bị bệnh, tuy tối qua cácmón ăn đều mê người nhưng trên bàn đều là người lạ, còn có những cửchỉ chán ngán, không có gì để nói; hôm nay rốt cuộc cũng tìm đượccơ hội, mấy ngày nay thời giancô ở chung với Triểu Thiểu Huy cũng rất nhiều nên cũng không cần phảikhách sáo với người đàn ông này, các món ăn được đưa lên hết, côkhông chút khách sáo nào vơ đũa gắp.
Cố Hạ là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370306/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.