Triển Thiểu Huy cũngkhông đưa tay ôm lấy cô mà xuất phát từ thói quen ngăn lại, thậm chíđẩy cô ra phía trước, Cố Hạ đụng vào người đàn ông vừa mới chạyvào rồi ngã sấp xuống thang máy, thuận tay kéo cái gì đó ở bêncạnh, đó là quần của Triển Thiểu Huy. Người đàn ông vừa chạy vàoquờ quạng trước sau, thật vất vả mời đứng vững để cho mình không bịngã sấp xuống, cái hộp lớn trên tay bay tán loạn, chồng văn kiện dàyđặc cùng vài cuốn sách rơi xuống mặt đấy, nện vào người Cố Hạ.
Cố Hạ còn đang nắmống quần Triển Thiểu Huy, trợ lí đứng bên cạnh không thể bình tĩnhđược nữa, vội vàng giật tay của cô ra, quát hai người: “Các ngườilàm gì vậy?”
Lời nói mang theo ý uyhiếp, thang máy vẫn đang chậm rãi chuyển động, Triển Thiểu Huy nhíumày trước tình huống hỗn loạn này, trợ lí vội vàng nhấn nútthang máy tầng gần nhất,thang máy dừng lại, cửa vừa mở ra một chút thì trợ lí đã dùnggiọng điệu chắc nịch nói: “Các người đi ra ngoài!”
Âm thanh không lớn nhưnggiọng điệu ngang ngược, Cố Hạ tức giận trong lòng, cô bị người kháchại như vậy, bị đụng ngã không có ai đỡ lại còn nhấn nút thang máybắt cô ra ngoài. Trợ lí trực tiếp nhặt những thứ rơi trên mặt đấtném ra ngoài thang máy, người đàn ông đụng vào cô rõ ràng đuối lí,hơn nữa khí thế của đối phương quá mạnh mẽ, anh ta vừa xin lỗi vừanhặt những thứ trên mặt đất rồi ra ngoài.
Cố Hạ đứng lên, lấytay xoa xoa cánh tay ngã đau, trợ lí nhấn nút mở cửa thang máu, quétnhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370258/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.