Ngày 11 tháng 12 năm 2019, trời trong xanh.
Buổi sáng lúc tỉnh dậy vẫn còn sớm, Tiểu Trì rất nhạy cảm với ánh sáng, mỗi lần trước khi đi ngủ đều sẽ kéo kín rèm nên hiện tại trong phòng vẫn tối om. Em nằm đè lên cánh tay phải của tôi ngủ say sưa, miệng hơi hé, hô hấp rất đều đặn. Tôi nhìn em trong chốc lát rồi tiến tới nhẹ nhàng hôn lên cằm em, em không tỉnh nhưng cau mày bất mãn mấy cái như thể bị quấy rầy.
Tôi rút tay ra rồi đứng dậy đi vào bếp làm bữa sáng. Làm được một nửa thì nghe thấy một loạt tiếng động lạch cạch rầm rầm phía sau lưng, còn chưa kịp quay đầu thì đã bị ôm lấy eo: "Sao không gọi con! Có phải bị muộn rồi không?"
Tôi nói, không vội, Lưu Trung còn chưa xuống máy bay.
Lưu Trung là một người bạn tôi quen biết hơn hai mươi năm, giữ chức vị được một thời gian thì cảm thấy không hợp nên ra ngoài làm ăn. Đầu óc anh ta rất nhanh nhạy, dù là chuyển hướng giữa chừng nhưng vẫn có thể tạo dựng được cơ ngơi đáng kể, hai chúng tôi rất hợp tính nhau nên chưa từng cắt đứt liên lạc.
Khi Lưu Trung biết tôi và Trì Yến ở bên nhau đã rất sửng sốt, lần này tuy bận rộn công việc nhưng vẫn nhất định phải tới đây nhìn một lần, tôi hỏi Tiểu Trì có thời gian không, em rất vui lòng gặp mặt bạn bè của tôi.
Sau khi ăn xong em chạy về phòng ngủ chọn quần áo, xoay qua xoay lại ướm một loạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tinh/3432427/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.