Mới vừa ngồi vào ghế phụ, cửa xe còn chưa kịp đóng lại hoàn toàn đã bị Trang Chi Hồng nghiêng người qua giữ chặt gáy hôn môi.
Trì Yến giật mình, sợ bị người khác chụp được nên vội vàng đẩy ông ra, nhưng Trang Chi Hồng không hề bị ảnh hưởng, vẫn cương quyết cạy khớp hàm của hắn mở ra, cọ quét lưỡi hắn: "Đừng nhúc nhích, bạn em còn đang nhìn đấy."
Trì Yến lia mắt thoáng nhìn, quả nhiên trông thấy cách đó mấy bước Tưởng Húc đang ngây người nhìn bọn họ. Hắn vốn đã khó chịu trong lòng nên lập tức đáp lại khiến nụ hôn càng sâu thêm, hai người quấn quýt nhau vài phút thì Trì Yến mới lui người về, còn cắn một cái lên môi ông cho hả giận.
Đến khi ngẩng đầu lên thì không còn thấy Tưởng Húc đâu nữa.
"Không vui à?" Trang Chi Hồng dùng ngón cái lau sạch nước bọt trên môi hắn, "Lúc ăn cơm bạn em nói gì?"
"Ba không nhìn ra?" Trì Yến vốn không tin, cười lạnh một tiếng, "Ba à, cả bữa cơm hai mắt của cậu ta đều dính chặt trên người ba còn gì, nếu không phải có con ở đó thì thế nào cậu ta cũng hỏi ba có muốn thuê phòng không đấy."
Trang Chi Hồng hôn một cái lên mặt hắn rồi lùi lại về ghế lái: "Tôi cảm thấy như vậy rất tốt."
"Tốt cái gì?" Trì Yến nghiến răng nghiến lợi, "Thế nào, thấy Tưởng Húc đẹp? Trẻ hơn con, tươi hơn con, non hơn con, lão già như ba thích kiểu này?"
Hắn đặt câu hỏi liên tiếp như bắn súng liên thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tinh/3432405/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.