Anh già này chơi người ta sung sức dữ dội, ghen tuông so với người trẻ tuổi cũng chẳng kém chút nào. Trì Yến gọi "Ba, ba yêu" khô cả miệng cũng không dỗ được người ta, mãi cho đến khi bắt đầu bữa tối mà sắc mặt của Trang Chi Hồng vẫn nặng nề.
Trì Yến biết nguyên nhân thì không sao nhưng Trang Cẩm Lâm thì bị dọa cho sợ chết khiếp, ăn một bữa cơm mà nơm nớp lo sợ, không dám nhiều lời dù chỉ là một câu, cứ cúi gằm đầu và cơm vào miệng, nhìn qua như ăn mà chẳng biết mùi vị là gì.
Trì Yến nhìn mà cảm thấy cậu thật đáng thương, bèn vỗ lên cánh tay Trang Cẩm Lâm để động viên, sau đó gắp một miếng thịt cho Trang Chi Hồng.
"Ba, ba ăn nhiều một chút đi." Trì Yến ra vẻ hiếu thuận, "Bồi bổ cơ thể."
Còn cụ thể là "bổ" chỗ nào thì Trì Yến và Trang Chi Hồng đều tự hiểu trong lòng. Trang Chi Hồng liếc nhìn hắn một cái, rốt cuộc cũng không muốn khiến hắn mất mặt trước Trang Cẩm Lâm nên đành ăn.
Một bữa cơm mà cả ba người đều ăn không được tự nhiên, cứ qua loa rồi kết thúc.
Trước đó đã thống nhất là Trang Chi Hồng sẽ ở lại đây một đêm, Trang Cẩm Lâm đã đổi một bộ chăn gối mới cho Trang Chi Hồng trong phòng dành cho khách. Vốn Trì Yến còn đang lo lắng ba chồng sẽ nhìn ra sơ hở nhưng giờ thì không còn là vấn đề nữa, nên tất cả mọi chuyện hắn ném cho Trang Cẩm Lâm làm, còn mình thì phủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tinh/3432401/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.