[ Sao tớ có thể không biết xấu hổ như vậy được…]
[ Không sao, tôi thích động não.]
Cam Niệm yên lặng tán thưởng cậu ta ở trong lòng. Cô thu dọn bút và giấy nháp trên bàn rồi quay sang nói với Huệ Hân Nhi: “Hân Nhi, tớ kể cho cậu nghe, hôm nay tớ tham gia khóa học online đã gặp được một người cực kỳ lợi hại! Hơn nữa cậu ấy còn hướng dẫn tớ làm một đề rất khó, đúng là người tốt.”
Huệ Hân Nhi trêu ghẹo: “Ai ui, cứ học giỏi là cậu đều thích nhỉ?”
Cam Niệm lườm Huệ Hân Nhi: “Thích gì mà thích, tớ chỉ cảm khái người ta lợi hại thôi, làm gì có chuyện tớ thích vì học giỏi.”
“Rồi rồi rồi, cậu chỉ thích mỗi lớp trưởng.”
Cam Niệm không phủ nhận, cô toét miệng cười vui vẻ.
Học xong, Cam Niệm lên mạng thư giãn một chút, bỗng nhiên wechat hiện thông báo kết bạn, đối phương chú thích: Vệ Triển.
Cam Niệm không quen người này nên nhắn tin hỏi cậu ta là ai.
Đối phương trả lời: [ Cam Niệm, chào cậu! Tớ là Vệ Triển học cạnh lớp cậu hồi lớp10, hiện tại tớ mới chuyển tới thành phố T. ]
Cam Niệm dần dần nhớ ra người này, cậu ta rất cao lại khá đẹp trai.
Vệ Triển bổ sung: [ Tớ sẽ học cấp ba ở đây, bạn bè tại thành phố T cũng chỉ quen mỗi cậu, cho nên mới kết bạn để sau này có gì thì giúp đỡ lẫn nhau. ]
Cam Niệm cũng ngại phải từ chối, cô ấn đồng ý kết bạn, sau đó nói một hai câu ứng phó rồi không hàn huyên nữa.
***
Sáng sớm thứ hai, Cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tam/116734/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.