Hứa Hoài Thâm cùng mấy người phụ trách bắt đầu xem tiết mục tuyển chọn đầu tiên, có người nhìn thấy sắc mặt cậu nặng nề, dường như tâm tình không được tốt lắm. 
Một lát sau, có một nữ sinh ôm hộp giày đứng từ xa vẫy tay với Hứa Hoài Thâm, cậu lập tức đứng dậy, một người phụ trách gọi cậu lại: 
“Anh Thâm, anh đi đâu vậy?” 
“… Tôi có chút việc, các cậu cứ bắt đầu tuyển chọn đi.” 
Hứa Hoài Thâm rời đi, mấy người phụ trách bắt đầu buôn dưa lê. 
“Hình như anh Thâm tìm nữ sinh để mượn giày thì phải?” 
“Mượn giày làm gì?” 
“Không phải vừa nãy anh Thâm giúp một nữ sinh hỏi giày sao? Chắc là mượn giúp cô bạn đó. Trước đây tôi chưa từng thấy anh ấy đối tốt với nữ sinh nào như vậy, đúng là thức lâu mới biết đêm dài nha.”  
Hứa Hoài Thâm đi đến trước mặt nữ sinh và nói cám ơn: “Phiền chị mang đến đưa cho Cam Niệm giúp em, cô ấy đang ở phòng nghỉ.” 
“Không có vấn đề gì.” Nữ sinh này quen biết Hứa Hoài Thâm qua một cuộc thi, giữa bọn họ cũng có giao tình. Vừa vặn hôm nay cô cũng có tiết mục biểu diễn, nên khi Hứa Hoài Thâm đến tìm thì cô liền đồng ý cho mượn. 
Nữ sinh còn trêu chọc: “Sao cậu không tự mình mang đến? Chị nghĩ cô gái nhỏ nhà người ta nhất định sẽ vui vẻ.” 
Hứa Hoài Thâm đưa tay lên ho khan vài tiếng, “Em còn bận việc bên này.” 
Nữ sinh cũng không tiếp tục vạch trần, cô gật đầu nói, “Chị sẽ mang giày qua cho cô bé. Nhưng mà giày múa của cô bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-tam/116727/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.