13
“Tiểu Mộc, anh biết là anh không tốt, bị dính lời nguyền đi theo con hồ ly tinh kia, cô ta không mang thai, cô ta gạt anh, lúc trước ở bên anh cũng là vì vừa ý căn nhà mẹ anh mua cho anh.”
“…”
“Mãi cho tới bây giờ anh mới biết cô gái lòng mình thật sự yêu là ai, Tiểu Mộc, cầu xin em, em tha thứ cho anh được không, chúng ta vẫn giống như trước kia, mỗi ngày thật vui vẻ, anh biết em không thích anh chạm vào em, sau này không được em cho phép thì anh tuyệt đối không chạm vào em, có được hay không?”
“…Anh bị bệnh à, tôi không quen biết anh, anh lại sấn đến là tôi gọi bảo vệ đấy.”
Trong lòng tôi hoảng hốt, muốn lên tầng lại bị gã kéo tay lại.
“Tiểu Mộc, anh thật lòng yêu em, anh không thể mất em.”
Ha.
Tôi cười.
“Đồ rác rưởi không quản được nửa người dưới của mình thì có tư cách gì nói yêu chứ, anh nói chữ này làm cho người ta buồn nôn thật đấy.”
“Cô…”
Gã tức đến hộc máu: “Tô Tiểu Mộc, cô còn không biết xấu hổ nói tôi à? Tôi ở bên cô hơn một năm nhưng đến tay cô còn không cho tôi nắm, tôi có phải là hòa thượng đâu. Người tẻ nhạt như cô, ngoại trừ tôi ra thì ai bằng lòng ở với cô chứ.”
“…”
Hình ảnh trong đầu dần rõ ràng, một phần ký ức tôi thiếu hụt vậy mà qua miệng gã lúc đóng lúc mở lại từ từ ghép lại.
Tôi nhớ ra rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-nho-thuong/2673254/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.