Edit: Rea
—————
Ánh mặt trời vào ngày lễ Giáng sinh ở thành phố L vô cùng rực rỡ.
Đột nhiên bay về từ thành phố N tuyết rơi đầy trời đến khu vực khí hậu Địa Trung Hải ở bờ biển phía Tây chẳng khác nào bước vào căn phòng ấm áp vào những ngày đông.
Tạ Tri trải qua kỳ lễ Giáng sinh hoành tráng cùng với gia đình của dì - người đã sống ở đây hơn mười năm, cậu đã leo lên cây thông Noel cùng em trai em gái họ để treo đồ trang trí, còn nhận được món quà Giáng sinh của riêng mình nữa.
Liam đã đến đón Tạ Tri vào ngày cuối cùng trong năm như lời hắn đã hứa với cậu.
Dì không hổ là chị em của mẹ Tạ, phản ứng kích động, im lặng véo tay chồng khi nhìn thấy Liam giống hệt em gái mình.
Vì chỉ đến nhà Liam một tuần nên Tạ Tri không mang theo nhiều hành lý, chỉ mang theo một cái balo mà thôi.
Nhà của Liam không ở nội thành, phải đi đường hơn một tiếng mới đến nơi.
Tạ Tri bước xuống xe, sững sờ trước vùng đất trước mặt rộng đến mức không nhìn thấy bờ.
Những cánh đồng nhuộm bởi sương mù màu xám, dù là mùa đông nhưng cây trồng vẫn tiếp tục sinh trưởng như trước, màu xanh xám ấy trải dài đến tận nơi giáp với bầu trời. Mà ngôi nhà của Liam đang sừng sững giữa cánh đồng rộng lớn này, tòa nhà nhỏ hợp thời so với vùng nông thôn trông có vẻ không hợp nhau cho lắm. Trước nhà là cảnh cây thông to lớn với vài dải ánh sáng trắng xanh quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-nhin-gio-bo-bien/1020217/chuong-7.html