Sáng hôm sau đi làm Quý Tinh đã lấy được số điện thoại của Lục Dư từ chỗ Lý Bình Tùng, chẳng qua cậu cũng không làm gì cả. 
Dương Nhất Hách từ trong văn phòng bước ra, bảo trợ lý mới tới đến bộ phận hình ảnh tìm nhân viên phụ trách cắt ghép hậu kỳ quảng cáo lúc trước, tất cả nhiếp ảnh gia đều ở bộ phận hình ảnh. 
Quý Tinh đột nhiên đứng lên nói, “Tổng thanh tra, để tôi đi cho, tôi đang muốn đến tìm biên tập viên hôm qua để thảo luận đoạn quảng cáo thật kỹ.” 
Dương Nhất Hách gật gật đầu, để cậu đi. 
Quý Tinh đã đến bộ phận hình ảnh, trong lòng có chút hồi hộp, cậu đi vào liếc nhìn xung quanh, không phát hiện Lục Dư. Ngược lại là nhiếp ảnh gia trẻ tuổi ngày hôm qua nhìn thấy cậu, đi tới chào hỏi, “Anh Quý? 
Quý Tinh cười nói, “Xin chào, tôi nhớ cậu là nhiếp ảnh gia ngày hôm qua.” 
Nhiếp ảnh gia trẻ tuổi gãi gãi đầu cười, “Đúng vậy, em là Lâm Viễn Phàm, anh Quý gọi em là Tiểu Lâm được rồi. Anh Quý tới đây có chuyện gì sao?” 
Quý Tinh nói chuyện biên tập với hắn, Lâm Viễn Phàm lại đến trao đổi với biên tập viên một lúc, nói chiều hôm nay hắn sẽ dành chút thời gian, bảo cậu đến lúc đó lại đến. Trước khi đi Quý Tinh hỏi Lâm Viễn Phàm, “Tiểu Lâm, Lục Dư ở bộ phận của mọi người đúng không? Sao tôi không gặp cậu ấy?” 
Lâm Viễn Phàm nói, “Anh Lục hả? Hôm nay anh ấy có buổi chụp ngoại cảnh, sáng sớm đã ra ngoài rồi, đoán chừng đến chiều mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mot-ngoi-sao/615571/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.