Câu thiên đạo thù cần* không phải không có đạo lý, liều sống liều chết cố gắng gần hai tháng, tối thiểu thành tích của Lục Dư cũng tăng lên, có mấy lần kết quả kiểm tra của Lục Dư đã lọt vào top mười người đứng đầu của lớp, đại diện hóa học không thể không cảm thán Quý Tinh quả đúng là một thầy giáo tài năng. (*Người cần cù chịu khó sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng) 
Lục Dư cũng hiểu, Quý Tinh đã rất dụng tâm, lúc giảng bài cho hắn đều cố gắng nói vô cùng cặn kẽ, cho dù cứ lặp đi lặp lại một chỗ nhiều lần cũng không mất kiên nhẫn, còn sợ hắn nghe đến phát chán nên đổi cách khác giải thích cho hắn, vừa là phương pháp này, vừa là kỹ xảo kia, dốc hết cả vốn liếng, không giữ lại một chút nào. 
Mắt Lục Dư không rời khỏi cậu một giây một phút, lỗ tai hắn cũng không thể dời khỏi cậu dù chỉ một chút, có đôi khi rảnh rỗi liền vô thức nhớ lại cách giải đề mà cậu từng nói, nhớ xem cậu làm thế nào, dạy thế nào, tuy không thể nói là giải quyết tất cả câu hỏi một cách dễ dàng nhưng cũng đã thông hiểu vài phần. 
Quý Tinh thực sự là một bài thuốc hay, trị dứt cả những chứng bệnh khó chữa. 
Lục Dư muốn làm chút gì đó để báo đáp lại, nhưng dường như không có cớ; muốn tặng thứ gì cũng không có lý do phù hợp, quan trọng nhất là hắn không muốn làm chuyện này quá khách sáo. Cho đến khi tuần trước QQ Lục Dư đăng ký trên điện thoại đột nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mot-ngoi-sao/615554/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.