/ Thưa bà, thuốc đã được sắc xong.
- Đế đó rồi ra ngoài đi.
//Dạ..con xin phép bà, con ra ngoài làm việc tiếp đây ạ !
Từ vụ việc của Thu Đào, Khánh Băng trở nên mần cảm với những cô hầu trẻ khác trong nhà.
Vụt...
Khánh Băng nhíu mày "Kẻ đó lại đến".
Bản năng của người mẹ, Khánh Băng liền ôm chặt con trai vào lòng.
*Nhanh giao đứa bé cho ta.
- Không ! Đây là con trai của tôi.
*Ta nhắc lại...cô nhanh giao đứa bé cho ta.
- Lý lẽ gì đây ? Con tôi mang nặng đẻ đau, ông muốn lấy là có thể lấy sao ? Mơ đi !
*Cô...
- Ông thích trẻ con thì tự mình sinh ra mà nuôi.
*Láo xược !
Khánh Băng nhìn chằm chằm về phía người đối diện với mình, biết người đứng trước mặt mình không phải là một người bình thường mà giống như một vị thần "trên người tỏa ánh hào quang, râu tóc bạc phơ, nét mặt hiền lành".
Rầm...
- Thiển, anh đến rồi.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy bà xã ?"
- Là ông ta, ông ta muốn cướp con của chúng ta.
"Cướp ?"
Thiển quan sát người đứng trước mắt mình rồi khẽ nhíu mày "Ông ta là kẻ luôn theo dõi mọi nhất cử nhất động của mình sao ?"
"Ông là ai và sao lại muốn cướp đi đứa con của vợ chồng tôi ?"
*Ta là Chánh Thần, đứa trẻ này vốn là báu vật của Thủy Thần...thời gian trước trong lúc Vua Thủy Tề du ngoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3617206/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.