Thiển vừa đỡ Khánh Băng nằm xuống giường, mắt anh vô tình quét ngang phần bụng cô, anh chợt nhìn thấy một bé con nằm mút tay, nó nháy mắt với anh một cách rất tinh nghịch, anh cố gắng tập trung hơn để nhìn lại thì cảnh tượng ấy không còn nữa.
"Đứa bé kia là con của mình sao ? Nó thật sự rất đẹp, nó giống như đồng tử bên cạnh bồ tát, nhưng mình không nhìn ra được nó là bé trai hay bé gái".
- Thiển, anh không ngủ sao ?
"Bà xã ngủ trước đi. Anh sắp thi rồi, cần phải đọc nhiều sách !"
- Anh phải chú ý đến sức khoẻ.
"Anh biết rồi, đọc sách thêm một lúc nữa thì anh sẽ ngủ".
Thiển cúi xuống hôn nhẹ lên trán Khánh Băng "Bà xã ngủ ngoan".
Khánh Băng mỉm cười "anh nhớ ngủ sớm"
"Ừm !"
Thiển ngồi vuốt ve nhẹ nhàng vùng trán Khánh Băng để giúp cô thấy dễ ngủ hơn, chỉ một lúc sau cô đã ngủ thiếp đi.
Thiển quay trở lại thư phòng, anh chăm chú ngồi đọc sách.
Vù...
Một cơn gió mạnh thổi qua...
Cạch...
Ngọn đèn chong cóc trên bàn đọc sách ngã xuống.
Thiển nhíu mày, anh nhìn chằm chằm vào khoảng không rồi cười lạnh "là Miêu Vương !"
// Tên ác bá kia...ngươi thật quá tàn nhẫn, chỉ vì muốn luyện huệ nhãn và những thứ tà thuật đáng sợ kia mà đã ra tay sát hại vô số tiểu Miêu chốn nhân gian. Hôm nay ta sẽ đòi lại công đạo cho chủng loài của ta.
"Miêu Vương, ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3617188/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.