- Chúng ta đi thôi Tiểu Ngạch !
'Chú ơi tính tiền
*Của quý cô hai đồng.
Khánh Băng đặt tiền lên bàn, cô đưa mắt nhìn người bán trà một lần nữa rồi mới rời đi.
*Thưa quý cô !
- Anh gọi tôi sao ?
Người bán trà gật đầu "trả lại cô tiền thừa"
- Không cần đâu.
*Nhưng...thừa rất nhiều !
- Trà ngon, tôi thấy giá hai đồng quá rẻ.
Người bán trà gãi đầu "nhưng tôi bán ấm trà ấy đã có lời".
- Anh đừng ngại ! Tôi thấy giá cả hợp lý nên thuận bán vừa mua mà thôi.
Tiểu Ngạch ngạc nhiên "bà ơi !"
- Sao vậy ?
'Bà trả cho chú ấy tận hai mươi đồng cơ !!
Khánh Băng lờ đi câu nói của Tiểu Ngạch, cô vẫy gọi một chiếc xích lô.- Tiểu Ngạch, nhanh lên xe nào.
Tiểu Ngạch suy nghĩ mãi không thông "rõ ràng hàng ngày bà rất tiết kiệm, sao lại chấp nhận trả tiền cho chú bán trà gấp mười lần. Đừng nói bà bị nét điển trai của chú bán trà hớp hồn rồi...cũng đừng nói là ông sắp bị mất vợ đó chứ !"
//Cô muốn đi đâu ?
- Đưa chúng tôi đến nơi có bán món Pháp.
Thấy Tiểu Ngạch ngồi im như pho tượng, Khánh Băng nhíu mày "Con sao vậy Tiểu Ngạch ?"
'Bà ơi !
- Hum ?
'Chú bán trà khi nãy rất đẹp trai có phải không ạ? 3
-Um!
Tiểu Ngạch nheo mắt "thế là bà bị chú ấy hớp hồn thật rồi..lần này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3615708/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.