Thiển!Thiển giật mình nhìn Khánh Băng “khuya rồi mà, sao em còn chưa ngủ?”
- Em ngủ rồi nhưng bị cơn khát đánh thức, anh vẫn chưa xong việc xong sao?
“Ừm! Anh còn chút việc nữa mới xong, bà xã của anh nhanh trở về phòng ngủ tiếp nào. Để anh đưa em về phòng”.
- Thiển!
“Sao vậy bà xã?”
- Sao anh lại đi ra từ phòng bà hai?
Thiển nhíu mày “bà xã à, anh đến kiểm tra xem cô ta có thật sự còn sống hay không ấy mà!”
Khánh Băng nửa tin nửa ngờ “sao lại đến thăm bà hai vào lúc nửa đêm vậy?”
“Em sao vậy?”
- Dạ…em không sao.
Thấy Khánh Băng có vẻ như đang nghi ngờ gì đó, Thiển ôm lấy cô “bà xã này!”
- Anh nói đi!
“Anh định sẽ tổ chức tang lễ cho Như Hoa!”
- Kìa Thiển, sao chúng ta có thể làm như vậy được chứ! Bà hai vốn dĩ vẫn còn sống mà anh, không lẽ chúng ta lại mang người sống đi tuẫn táng sao?
“Cô ta sẽ không bao giờ tỉnh lại đâu!”
- Sao anh lại nói vậy? Bệnh gì rồi cũng sẽ có cách chữa trị thôi mà anh.
“Đã bao lâu rồi hả em?”
- Thiển, dù phải bao lâu thì chúng ta cũng phải cố gắng.
Biết Khánh Băng vốn hiền lành, Thiển cũng đành chịu thôi “Thôi được rồi, em ngủ đi nào”
- Anh cũng phải ngủ sớm nha anh!
“Anh biết rồi, xong việc thì anh sẽ về phòng với bà xã ngay”.
Thiển nhẹ nhàng xoa trán Khánh Băng, chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3576882/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.