Thượng Hải toàn là nhà chọc trời, vô số nơi ở nhỏ được phân tán ở trên khắp các con đường của Thượng Hải. Khu chung cư cũ xưa đang từng bước bị phá bỏ và di dời để xây lên khu chung cư mới, có vài căn quá cũ, tuy nằm ở lầu bảy lầu tám, lại không có thang máy.
Căn hộ Nam Tinh tìm này không có thang máy, ngay cả tiểu Hắc cũng bay một hồi lâu mới bay trở về, xác định nơi ông ngoại Hàn Gia ở trước đó giờ đã không còn ai, Nam Tinh lúc này mới đi lên.
Theo tư liệu, ông ngoại Hàn Gia từ lúc 60 tuổi đã ở đây, con cháu mời bảo mẫu cho ông ta, lão nhân gia ngày thường không hay xuống lầu, dù sao lầu tám đối với một ông già tới nói là quá cao.
Từ sau khi ông ngoại Hàn Gia qua đời, căn nhà này đã không ai ở.
Tiểu Hắc ở bên trong mở khóa để Nam Tinh đi vào, nhìn thẳng vào là một gian phòng trống, trong phòng đã được dọn dẹp, sô pha bàn trà còn giữ lại, nhưng đồ đạc tư nhân rõ ràng đã bị dọn sạch hết, những thứ như ấm trà chén trà, ảnh chụp đồ trang trí, toàn bộ đều không còn.
Gian phòng đại khái hơn 70 mét vuông, Nam Tinh đi hết một vòng, đều không cảm giác được thứ gì có giá trị.
Nàng gọi điện cho Khâu Từ, nói: "Trống không."
"Ừm, tôi sắp đến khu mộ địa chỗ ông ngoại Hàn Gia, cô từ đó đến đây đi, chắc là chúng ta có thể đến cùng lúc."
"Được."
Nam Tinh cắt đứt điện thoại, lại nhìn chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-menh/1645874/chuong-69.html