Khâu Từ biết Nam Tinh không muốn gặp mình, vì thế không đến phòng bệnh, chỉ là đứng dưới cửa sổ, cho dù không thể ở bên cạnh, hắn cũng ở gần nàng hơn một chút.
Không nghĩ tới Nam Tinh nhảy từ cửa sổ xuống, khoảng hai tầng, trực tiếp nhảy xuống.
Nam Tinh nhìn thấy Khâu Từ cũng rất bất ngờ, đi đâu cũng có thể thấy hắn, nàng đã nhảy cửa sổ, còn có thể nhảy đến trước mặt hắn. Khâu Từ nhất định......quả nhiên, chờ hắn phục hồi tinh thần, liền cười.
Nàng mím môi, nói: "Mẹ của Thành Lạc Gia đột nhiên vào phòng."
"Cho nên chỉ có thể nhảy cửa sổ." Khâu Từ nhìn sắc trời, sắp đến giờ cơm chiều, nói, "Chúng ta đi ăn cơm chiều đi."
Nam Tinh lắc đầu.
Khâu Từ lại nói: "Vậy tôi đi cùng cô trả chuỗi hạt."
"Tôi sẽ tự đi."
Khâu Từ còn muốn nói gì đó, liền nghe thấy tiếng chuông di động của Nam Tinh vang lên. Nam Tinh tiếp điện thoại, là Thành Lạc Gia gọi tới.
"Nam Tinh? Cảm ơn cô."
"Không cần cảm ơn, vật đổi vật, tôi đã cầm đi đôi mắt kiếp sau của cậu."
"Vẫn muốn cảm ơn cô." Thành Lạc Gia lại nói, "Có một việc, là lời cảm ơn khác của tôi. Tôi nói ba ba tôi gọi điện cho Triệu bá bá, nói ông ấy dùng cớ tôi sinh bệnh gọi Triệu bá bá và Triệu Kỳ lại đây thăm. Nhưng chỉ có Triệu bá bá tới, có lẽ Triệu Kỳ sẽ đến, nhưng không biết là khi nào."
Nam Tinh hơi nín thở, nói: "Cảm ơn."
Nàng cắt đứt điện thoại, còn đang suy nghĩ những lời vừa rồi của Thành Lạc Gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-menh/1645859/chuong-54.html