Ao nước trong triều Đại Ngụy đúng là càng ngày càng đục, không cẩn thận một cái thì e rằng toàn bộ sẽ đều bị văng trúng.
May mà cùng lúc đó, hai nước láng giềng như hổ như sói đều tự lo không xong: Tây Man vì mất quốc chủ mà chia rẽ, chư vương giằng co nhau, chẳng biết lúc nào mới có thể thống nhất lại lần nữa; Bắc Yến thì tình thế càng nát bét hơn, kể từ cuối thu năm ngoái, Trấn Bắc hầu nhận lấy trọng trách phía Bắc từ trong tay Hạ Hầu Tuyên tới nay, ông cụ lập tức như uống máu gà, trẻ ra hai mươi ba mươi tuổi, ý chí chiến đấu mạnh mẽ, cực kỳ bạo dạn, dẫn binh mã đánh thẳng vào cảnh nội Bắc Yến, thậm chí lúc này đã tới gần kinh đô phụ trên danh nghĩa của Bắc Yến, thực tế là chỗ đóng đô của Vương Đình!
Vì vậy chỉ trong thời gian ngắn, nội bộ Đại Ngụy coi như được dẹp yên. Về phần triều đình, có loạn một chút thì cứ loạn đi, không loạn một trận đánh vỡ thế cục hiện tại thì sao có thể phá đi xây lại?
"Tĩnh An à, những người ngươi tiến cử cho trẫm quả thật không tệ, bọn họ đều rất tốt, có thể dùng được..." Trong ngự thư phòng, Hoàng đế dời ánh mắt khỏi tấu sớ trên tay, nhìn sang Tề Tĩnh An đang đứng nghiêm trước bàn sách, nở một nụ cười hiền hoà, nhưng nụ cười này lại không chạm tới đáy mắt: "Không nhìn ra, ngươi còn có nhân mạch rất rộng, thoáng cái tìm ra được nhiều nhân tài như vậy."
Gần nửa tháng trước, qua ngày cúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-long-trao-phuong/384311/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.