Mặc dù mặt mũi đầy máu nhưng vẫn có thể nhìn thấy miêu nhân sát thủ ngũ quan tinh xảo đẹo đẽ. Làn da trắng bóng có các đường vân màu đen càng tăng thêm sự hấp dân nhất là dáng người khỏi phải bàn của nàng. Eric chép chép miệng.
Một tay nắm lấy cổ tên sát thủ giơ lên, đôi mắt đánh giá. Eric lúc này mới hỏi.
"Thuốc giải đâu? Chỉ cần ngươi đưa ra thuốc giải ta cho ngươi cái chết thống khoái."
"Meo! Không có thuốc giải. Ngươi giết ta đi miêu nhân không có người sợ chết."
Thấy nàng không phối hợp Eric gia tăng sức mạnh trên tay làm nàng không thở được. Đợi đến khi nàng sắp ngạt thở hắn mới thả lỏng tay, nhiều lần liên tiếp như thế đến khi tinh hắn cảm ứng được tinh thàn nàng sắp tan vỡ mới dừng lại hỏi tiếp.
"Ngươi không sợ chết? Có thể. Nhưng mà so với việc sống không bằng chết ngươi lựa chọn như thế nào?"
"Hahaha, khụ khụ. Ngươi không dọa được Ali. Ali chết rồi thú cưng của ngươi cũng chết. Không có giải dược hoặc thiên không nghề nghiệp trở lên một tiếng nữa nàng sẽ chết. Ngươi phải để Ali sống mới cho ngươi giải dược. Hahaha"
Nghe được nàng nói năng điên cuồng Eric khuôn mặt lập tức tươi cười "Ngươi rất cứng đầu a. Thế nhưng mà ta thích. Mà để tỏ lòng yêu thích ta sẽ cho ngươi một cái thống khoái."
"Rắc." Tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên. Eric không do dự bẻ gãy cổ nàng. Nhìn khuôn mặt đến chết mà vẫn không hiểu nổi làm hắn bật cười sảng khoái. Tiến lên đem Roxy thu vào ngự thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-khong-gian/756662/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.