Trang trại hang sóc, trong phòng bếp hơi cũ kỹ, môt cái bàn dài hình chứ nhật xung quanh có mười chiếc ghế chiếm gần hết không gian. Molly phu nhân đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng cho chồng và các con. Cánh tay hơi vung vẩy đũa phép xoong, nồi, chén, bát trật tự xắp xếp nấu nướng theo chủ ý của nàng. Molly phu nhân có khuôn mặt khô vàng, thân hình hơi béo mập nhưng trên khuôn mặt khắc khổ luôn giữ được nét vui tươi cùng phúc hậu cho thấy nàng hài lòng với cuộc sống bây giờ. 
Ron ôm trong ngực Roxy đi tới bàn ăn ngồi xuống ngẩn ngơ nhìn nàng chuẩn bị bữa sáng giống như nhạc trưởng đang điều khiển giàn nhạc giao hưởng, rất tất bật nhưng không một chút lộn xộn. 
Ngây ra một lúc thì Arthur tiên sinh ngáp dài tiến vào. Lúc này Ron mới tỉnh hồn lên tiếng. 
"Ba mẹ, buổi sáng tốt lành." Tiếng gọi ba mẹ không có chút khác biệt nào. Dù sao thân thể linh hồn này đều là hắn. 
Ron cũng đã nghĩ kĩ. Hắn có thể tồn tại ở vũ trụ 2d rất lâu, nếu từ chối giao tiếp có lẽ hắn sẽ trở thành một kẻ điên. Cho nên hắn muốn phải sống một cuộc đời hoàn thiện không lưu lại tiếc nuối. Điều này có lẽ sẽ rất nguy hiểm nhưng đây là lựa chọn của hắn. Vừa muốn có lợi mà không chịu đựng nguy hiểm, đâu ra thơm như vậy được. 
"Buổi sáng tốt lành Ron." Arthur tiên sinh đáp lại, ánh mắt tò mò đánh giá con gà trụi lông trong ngực con trai "Đây là?" 
"Ba mẹ, ta cũng không biết nó là gì, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-khong-gian/756632/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.